- Sư huynh, hắc, nha đầu kia thật không biết tốt xấu a!
Đấu Kê Nhãn chỉ vào bóng dáng Bảo Liên rời đi mắng một tiếng.
Nằm trên ghế, Đức Minh khoát hai tay lên bụng chậm rãi nhắm lại hai mắt, khóe miệng hơi cong lên ý cười không thể nhận ra, dần dần vang lên tiếng ngáy, giữa trời đất ngủ dưới ánh trăng.
Trong tinh không, một bóng người bay nhanh qua, phía trước tinh môn tối như mực xoay tròn càng ngày càng gần. Cao thủ Hiển Thánh gọi là Triệu tiên sinh nhẹ nhàng thở ra ít nhiều, vượt qua tinh môn kia trước tiên nhập vào địa bàn của Tây quân, tới địa bàn bên mình liền an toàn hơn, một khi phát hiện dị thường có thể cấp tốc kêu gọi nhân mà tới đón. Vì đuổi kịp tốc độ, mau chóng thoát ly nguy hiểm, đám người Cao Nham toàn bộ đều thu vào trong túi của hắn.
Không cần kim toa ngân toa, dựa vào tu vi cường đại, Triệu tiên sinh trực tiếp trốn vào trong tinh môn.
Rất nhanh lại xuất hiện trong một vùng hư không khác, nhưng còn không chờ hắn định thân lại, bốn phương tám hướng đột nhiên vọt tới mấy trăm người bịt mặt.
Triệu tiên sinh cả kinh, thế nhưng có người mai phục con đường của hắn, thầm nghĩ không xong. Ý niệm thứ nhất trong đầu hắn là kẻ điên Ngưu Hữu Đức kia quả nhiên động thủ, như thế nào nhanh như vậy đã ra tay, dám chạy đến địa bàn của Tây quân động thủ, nhanh chóng thả ra hơn trăm tùy hành chống đỡ.
- Giết!
“Ầm, ầm!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418812/chuong-3180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.