- Cho hắn đi.
Chiết Xuân Thu buông tiếng thở dài, một bên tùy tùng lúc này nhảy ra sao linh ném đến một bên.
Từ Đường Nhiên nhận vào tay, nhìn Dương Triệu Thanh, ánh mắt kia ở bên trong cảm xúc lại để cho Dương Triệu Thanh có chút chờ đợi lo lắng, hỏi:
- Làm sao vậy?
Doanh Vô Mãn cũng nói:
- Nhanh lên.
Từ Đường Nhiên quay đầu nhìn lại:
- Trên người của ta có cấm chế, không cách nào khống chế sao linh.
Doanh Vô Mãn im lặng, y hiện tại rất phản cảm với từ “cấm chế”, bởi vì y hiện tại tựa là người bị hại. Hết lần này tới lần khác liên tiếp có người nhắc tới, ngẫm lại cũng thế, trên người Từ Đường Nhiên này lúc này thật có cấm chế, lúc này phất phất tay Ngô Tiên Kỳ ý bảo nhanh cởi bỏ cho y.
Hầu gia, nếu rơi vào tay Ngao đại tướng quân đã biết chúng ta đang cùng ngài đàm phán, làm sao bây giờ?
Dương Triệu Thanh thừa cơ dùng chủ để dời đi chú ý của Ngô Tiên Kỳ. Tận lực lại để cho Ngô Tiên Kỳ cân nhắc phương diện khác, đứng nhớ kỹ giải khai cấm chế trên người y.
Doanh Vô Mãn trầm giọng nói:
- Cái này không cần lo lắng, bản hầu đều có chủ trương.
Dương Triệu Thanh:
- Hầu gia, ngài tự nhiên là không cần sợ Ngao đại tướng quân, nhưng ta không giống với. Bên ngoài bây giờ trụ trì cục diện chính là Ngao Phi, có phải nên để cho bên ngoài nhìn một chút, vạn nhất Ngao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418666/chuong-3108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.