Chương trước
Chương sau
Dương Triệu Thanh xuất thân cái gì? Tuyệt không phải loại người không có bối cảnh không có sao. Năm đó vẫn còn nhỏ lộ mặt tại Thủy Vân phủ, tạm thay mặt sơn chủ đối mặt với Miêu Nghị. Thằng này vì thủ thắng rõ ràng cản đường cướp người một phân tiền không tiến liền làm bầy tán tu. Tính cả đội ngũ suất lĩnh dưới trướng đem một đám đồng liêu đánh cho hoa rơi nước chảy. Thời gian nửa năm đối mặt với nhân mã Cửu Ngọa Sơn lớn nhỏ hai mươi tám chiến rõ ràng chưa bại lần nào. Biểu hiện có thể nói kinh diễm, khiến cho một đám đồng liêu nhao nhao cáo trạng trước mặt Miêu Nghị, cũng là từ đó về sau chính thức vào pháp nhãn của Miêu Nghị.

Sau đó tại biển cát Lưu Vân, dùng biểu hiện biết tròn biết méo được Miêu Nghị thưởng thức, từ nay về sau bị Miêu Nghị nạp là tâm phúc. Miêu Nghị đi qua tới hôm nay không phải là không có người đóng người tốt, thí dụ như Triệu Không cùng Tư Không. Nhưng ngoại trừ Diêm Tu bắt đầu bên cạnh Miêu Nghị từ khi không quan trọng ra có thể trở thành tâm phúc của Miêu Nghị ngoài Vân Tri Thụ chủ mẫu công còn có thể là ai? Thì ra là Dương Triệu Thanh.

Có lẽ hắn đi theo Miêu Nghị đến nay không có làm ra đại sự oanh oanh liệt liệt gì. Nhưng một đường đi theo Miêu Nghị đến này làm việc chưa bao giờ có sai lầm gì lớn. Còn có thể lại để cho Miêu Nghị tin cậy, tiểu sử gặp lớn, liền đủ thấy năng lực. Hôm nay nhân vật bên cạnh Miêu Nghị cơ hồ chính là một cái quản gia, sớm đi theo Miêu Nghị Diêm Tu ngược lại đã thành hộ vệ bên cạnh. Vì cái gì không chọn Diêm Tu mà chọn Dương Triệu Thanh, tất nhiên là nhìn trúng năng lực của Dương Triệu Thanh. Mà tới được hôm nay có thể được Miêu Nghị coi là quản gia, thử hỏi bên cạnh Khấu Lăng Hư có quản gia nào là đơn giản?

Ngô Tiên Kỳ dùng những lời này lừa gạt Dương Triệu Thanh sao có thể hồ lộng qua đi?

Dương Triệu Thanh nghe xong, lập tức liền nhận ra vấn đề. Ngô Tiên Kỳ nói cái gì bội phục hắn là tên hãn tứ mới giմp hắn một chút. Hắn có thể tin mới là lạ. Hắn lại không phải là cái gì trong thế tục giang hồ lùm cỏ có thể bị loại lời này đả động. Doanh Vô Mãn thấy mình rõ ràng còn muốn tránh Ngao Phi, còn không muốn làm cho Ngao Phi biết rõ?

Lại liên tưởng đến trước đó Ngao Phi không để cho mình cùng Doanh Vô Mãn gặp mặt, còn nói cái gì đầu hàng là chuyện hắn không thể làm chủ. Kết hợp với tình hình bây giờ, Dương Triệu Thanh nhạy cảm ý thức được Doanh Vô Mãn cùng Ngao Phi xuất hiện vấn đề. Loại tình huống này còn có thể xảy ra vấn đề gì? Đơn giản là ai tả hữu binh quyền người đó nói.

Mà bây giờ trụ trì cục diện rất có thể là Ngao Phi. Nếu không Ngô Tiên Kỳ không kiêng kỵ Ngao Phi như vậy, cũng không cần lén lút gặp mặt Doanh Vô Mãn, ai còn dám quản Doanh Vô Mãn sao?

Bằng thân phận và địa vị của Doanh Vô Mãn, Ngao Phi làm sao có thể lướt qua trực tiếp trụ trì đại cục? Ngao Phi không có khả năng cưỡng đoạt binh quyền. Khả năng duy nhất là Doanh Thiên Vương ý tứ mới ngăn chặn Doanh Vô Mãn. Nhưng Doanh Thiên Vương đã phái nhi tử đến trụ trì đại cục thì tại sao lâm trận đổi tướng?

Trong chớp nhoáng này hắn đột nhiên đã minh bạch Đô thống đại nhân trước đó lén nói thầm một chuyện kỳ quái. Kỳ quái là ngay từ đầu đội quân Doanh gia vì sao lại chậm chạp không có phản ứng, về sau lại đột nhiên dùng thể sét đánh lôi đình xuất thủ. Hơn nữa thủ pháp lão đạo, hóa ra là thay đổi người.

Thân là người lăn lộn trường kỳ trong quân đội, muốn đến trình độ này đã không khó đoán chân tướng. Doanh Vô Mãn bỏ lỡ cơ hội chiến đấu chọc giận Doanh Thiên Vương bởi vậy bị tước đoạt binh quyền chuyên giao cho Ngao Phi trụ trì chiến cuộc!

Ngô Tiên Kỳ cũng không dông dài với y. Cũng không phải do Dương Triệu Thanh đồng ý hoặc không đồng ý, trực tiếp thu Dương Triệu Thanh vào trong túi.

- Làm cái gì cũng không phát hiện, bên kia muốn đề nhan, kịp thời liên hệ ta.

Đi đến cả động Ngô Tiên Kỳ nói với thủ vệ một tiếng.

Đều là huynh đệ lính mới, tự nhiên biết rõ Ngô Tiên Kỳ là vì ai cống hiến đây, vài tên thủ vệ liên tục gật đầu:

- Minh bạch!

Nhìn chung quanh, Ngô Tiên Kỳ rời đi cực nhanh, không dám trễ nải thời gian, tranh thủ tận lực đi nhanh về nhanh, không dám xuất động tĩnh gì.

Không bao lâu, trở lại trong Động Thiên Phúc Địa, Ngô Tiên Kỳ sau khi hành lễ với Doanh Vô Mãn, phất tay đem Dương Triệu Thanh ném vào.

Lộ diện một cái nhanh chóng dò xét hoàn cảnh bốn phía, chứng kiến thảm hề hề Chiết Xuân Thu, Dương Triệu Thanh sửng sốt một chút, chưa thấy qua Chiết Xuân Thu cũng không biết là người nào. Ánh mắt rơi vào trong đình lạnh lùng nhìn thấy Doanh Vô Mãn cung kính chắp tay nói:

- Mạt tướng Dương Triệu Thanh bái kiến Doanh hầu.

Doanh Vô Mãn tại ngự viên đã gặp Dương Triệu Thanh, nâng chén rượu lên chậm rãi nhấp một hớp, từ từ nói:

- Nghe nói Ngưu Hữu Đức phái ngươi tìm tới bản hầu đàm phán?

Dương Triệu Thanh quy củ khách khí nói:

- Đúng vậy.

Doanh Vô Mãn hỏi:

- Nói chuyện gì?

- Cái này...

Dương Triệu Thanh có vẻ hơi do dự.

Doanh Vô Mãn nheo mắt nói:

- Không phải tìm bản hầu đàm phán sao? Cớ gì do do dự dự?

Dương Triệu Thanh nói:

- Mạt tướng đích thật là đến tìm Doanh hầu đấy, nhưng Ngao Phi Ngao đại tướng quân bên kia có ý tứ là...

Bộ dạng rất vướng mắc, có vẻ như có chút không nói nên lời. Doanh Vô Mãn khiêu mi nói:

- Như thế nào? Hẳn là Ngao Phi bên đó nói gì đó?

Dương Triệu Thanh lắc đầu cười khổ:

- Hầu gia, lời nói có chút không dễ nghe, mạt tướng thật sự khó mà nói. Tóm lại ý của Ngao đại tướng quân là hiện tại không có chuyện gì của Doanh hầu, không cần cùng Doanh hầu đàm, có thể trực tiếp đàm cùng y, y có thể làm chủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.