Chư tướng nghe xong đều nghiêm túc gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Một đại tướng tên là Lộc Bình Phương chắp tay nói:
- Đại tướng quân, Vưu Vương đã làm rõ tình hình, để cứu con tin có lẽ nàng ta sẽ không giữ bí mật cho chúng ta. Ngưu Hữu Đức rất có thể đã nắm được tình hình cụ thể của chúng ta rồi, lúc này bố trí mai phục đã không còn ý nghĩa gì nữa, mà tấn công lại không thích hợp. Việc này quả là có chút khó khăn.
Lúc trước không ai dám đưa ra ý kiến dù là đơn giản nhất trước mặt Doanh Vô Mãn, bất đồng ý kiến với người chỉ huy đã khổ sở, hơn nữa đối phương lại có lai lịch và bối cảnh không thể đùa được, chẳng may khiến cho người ta mất hứng thì thật không đáng. Bây giờ tình hình đã khác, mọi người đều hiểu bây giờ hoàn cảnh đã thoải mái hơn trước rất nhiều.
Ngao Phi trầm giọng nói:
- Không có gì là khó làm ra lệnh cho đại quân cởi chiến giáp thiên đình, thay bằng chiến giáp tự chuẩn bị, thay hình đổi dạng và ngụy trang để tấn công, chỉ cần có thể tiêu diệt được Ngưu Hữu Đức thì có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào. Chuyện tranh cãi trên triều đình chỉ có thể là giao cho Thiên vương đến đỡ đòn. Hiện giờ, ta lo lắng nhất chính là sau khi Ngưu Hữu Đức biết sẽ chạy mất. Lộc Bình Phương!
- Có!
Lộc Bình Phương ra khỏi hàng, chắp tay.
Ngao Phi quyết đoán nói:
- Lộc huynh, cho ngươi một trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418638/chuong-3096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.