Vệ Khu ngẩn ra, có điều cuối cùng vẫn thở dài một tiếng, nói:
- Nhị gia nghĩ nhiều rồi, lão gia đã chính thức quyết định truyền lại vị trí gia chủ cho nhị gia rồi, gọi những người đó đến nói chuyện cũng là thể hiện rõ thái độ với những người đó, đồng thời cũng muốn quan sát phản ứng của những người đó, lão gia đã nói rõ ràng với bọn họ rồi, sau lão gia, nhị gia chính là gia chủ đời thứ ba của Hạ Hầu gia.
May là Hạ Hầu Lệnh tính tình trầm ổn, vừa nghe lời này cũng không nhịn nổi có chút kích động, nắm lấy cổ tay của Vệ Khu hỏi:
- Có thật không?
Vệ Khu nhìn chằm chằm vào hắn, trầm giọng nói:
- Nhị gia, lúc này không thể đắc ý quên hình tượng
được!
- Đúng đúng đúng!
Hạ Hầu Lệnh vội vàng buông tay của hắn ra, cũng biết mình có chút thất thố, chắp tay thành tâm cám ơn Vệ Khu đã chỉ điểm, tiếp tục thăm dò nói:
- Vậy vì sao phụ thân lại cấm túc ta ở trong cấm viện, không cho phép ta ra ngoài, cũng không cho phép ta liên hệ với bất kỳ người nào?
Vệ Khu than thở nói:
- Trong lòng lão gia cái gì cũng đều biết rõ như gương, thử hỏi nếu như nhị gia sớm biết được tin tức lại có thể tùy ý rời khỏi cấm viện, có thể có một vài sắp xếp trước hay không? Lão gia là muốn cho các huynh đệ của nhị gia chút thời gian để chuẩn bị đường lui, lão gia sợ nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418452/chuong-3003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.