Ngọc La Sát nói:
- Đại ca, đạo lý này đối với nữ nhân mà nói không tránh được quá không công bằng.
Miêu Nghị:
- Đây không phải là vấn đề công bằng hay không công bằng, thế gian vạn vật xứng đôi đương nhiên sẽ có ẩn chứa đạo lý ở trong đó, đi đến bất kỳ một bước nào cũng có hân quả mà phật gia các người nói ở trong đó, không có nhân lực có thể thao túng, cũng không trách được nam nhân hay là nữ nhân, cũng không có ai có lỗi với ai, đạo lý thực ra trong lòng mọi người đều hiểu rõ. chỉ là cảm tình không có cách nào tiếp nhận mà thôi, cho nên mới có ân ân oán oán.
Ngọc La Sát biết nói cái gì cũng vô dụng, tia hi vọng cuối cùng cũng coi như là bị tiêu tan rồi, lập tức không dây dưa đến vấn đề này nữa, nhìn đứa trẻ trong lòng mình, hờ hữ nói một tiếng:
- Chờ chút, Bát Giới đi mời sư phụ và Huyết Yêu đến rồi, ta sẽ cho huynh một câu trả lời.
Đợi không bao lâu, liền thấy Bát Giới dẫn Thất Giới đại sự và Huyết Yêu đến, hai người dường như bị Bát Giới kéo chạy đến.
- Đến rồi, đến rồi.
Bát Giới chạy trở về thở hổn hển, nhìn thấy hai người không động thủ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thất Giới đại sư và Huyết Yêu cũng mệt quá sức, đều ở đó thở hổn hển.
Nhìn thấy thanh kiếm trong tay Miêu Nghị,Thất Giới ý thức được cái gì đó, bất chấp thở không ra hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418394/chuong-2975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.