Thế nhưng từ sau một đêm này, thái độ của Ngọc La Sát đối với Bát Giới dường như có một chút thay đổi, không hề đi theo Bát Giới khắp nơi nữa, cũng không hề để Bát Giới tùy tiện đụng vào cô ta, phần lớn thời gian đều yên tĩnh ẩn cư ở trong nhà gỗ bên hồ, hoạt động nhiều nhất cũng chính là đi dạo dọc theo ven hồ, hái một vài cành hoa dại cắm ở bên ngoài nhà gỗ trang trí làm đẹp cho căn nhà.
Vừa vặn chơi đùa hơn một năm dường như mỗi ngày đều gắn bó keo sơn với Bát Giới cũng có chút chán ngán, Ngọc La Sát bày ra thái độ như vậy, hắn cũng thuận nước đẩy thuyền luôn.
Ngay sau đó Bát Giới liền có thời gian thường xuyên đi cùng Miêu Nghị, thậm chí còn theo Miêu Nghị vào trong núi xem Miêu Nghị luyện công.
Trời xanh lam, núi xanh mướt, nước xanh biếc, dưới dòng phi lưu, thân thể Miêu Nghị hơi đỏ những bắp thịt căng ra chịu đưng cường lực xung kích của dòng nước.
Dưới thác nước, cuối cùng sức khỏe của Miêu Nghị cũng kiệt quệ bị lộn vòng trong nước, bơi quay trở về bên bờ bò lên ngồi phịch lên mặt đất há miệng thở dốc.
Bát Giới cắn cành hoa ở trên miệng ở một bên theo dõi, thấy Miêu Nghị lên bờ liền đi ra ngồi xổm xuống bên cạnh Miêu Nghị, rút cành hoa đang ngậm ngang miệng ra cầm trên tay, mắt nhìn xuống cười vui vẻ nói:
- Đệ nói này lão đại, huynh đây là đang không đi qua được a!
Miêu Nghị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418374/chuong-2965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.