Ngọc La Sát quay đầu nhìn, gió thổi mái tóc rối loạn lòa xòa che cả gương mặt, lộ ra một nụ cười gượng gạo, nói:
- Ta biết rồi, không hỏi nhân quả chuyện cũ đã xảy ra, hôm nay có rượu hôm nay sai, bất kể ngày mai ở Thiên Nhai, chuyện đêm qua cũng đã là quá khứ rồi.
- Bát Giới bước nhanh đi theo, kỳ quái nói:
- Cô không hiếu kỳ ta làm sao thuyết phục được đại ca ta ư?
Ngọc La Sát hỏi một đẳng, trả lời một nẻo, nói:
- Đại ca ngươi là một người tài ba, hắn có thể đi đến ngày hôm nay thật sự không dễ dàng gì, xem ra, hắn đối với ngươi thật sự rất tốt.
Sau khi nói xong, cô ta có vẻ trầm mặc dị thường.
Sau khi đi đến bên cạnh thung lũng, Bát Giới chỉ vào hồ nước ở phía xa, nói:
- Đi đến bên hồ đi, ta đã dựng cho cô một cái nhà ở bên hồ đó,sống ở bên hồ sinh hoạt cũng rất thuận tiện.
Ngọc La Sát gật đầu, nói:
- Ta nghỉ trước tiên nên đi thăm sư phụ ngươi.
Bái Giỏi lại hiếu kỳ, hỏi:
- Cô thi thăm ông ấy làm gì?
Ngọc La Sát bình tĩnh nói:
- Trước đây ông ta vì để cho ta chạy trốn, không tiếc ngăn chặn ngươi và Ngưu Hữu Đức, về tình về lý đều phải đi cảm tạ.
Nói xong, không đợi Bát Giới đồng ý đã đi vào trong thung lũng.
Bát Giới đi theo phía sau phàn nàn nói:
- Để ông ấy biết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418368/chuong-2962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.