Gió mát lưu người, tóc dài bay phấp phới, Ngọc La Sát đứng yên tại chỗ, đưa mắt nhìn theo hắn.
Miêu Nghị đứng ở trên một gò đất nhỏ cũng nhìn thấy hai người này, nhìn thấy Bát Giới an toàn quay trở về, cuối cùng hắn mới thở phào một hơi. Sau khi Bát Giới một mình chạy đi, hắn cả đêm không thể nào chợp mắt được, vẫn luôn đợi ở đây, thực sự là lo lắng Ngọc La Sát quá gian trá sợ là Bát Giới sẽ xảy ra chuyện.
- Lão đại!
Bát Giới chạy lên gò đất, cười đùa cợt nhả chỉ tay vào Ngọc La Sát đang đứng ở phía xa.
- Nữ nhân này quả thực là khó chơi, cũng thật là liều mạng, không những trên đường đổi phương hướng đi, còn nhảy vào một dòng sông nước chảy siết để trốn, sau đó lại ẩn náu trong rừng sâu núi thẳm, trốn vào trong một khe núi tối tăm không có ánh mặt trời, thế nhưng vẫn bị đệ đưa về rồi.
Ngọc La Sát đã trở về, Miêu Nghị đương nhiên là nhìn thấy, hắn nhìn trên dưới Bát Giới một lượt, hỏi:
- Đệ không sao chứ?
Bát Giới giang hay cánh tay ra, cười vui vẻ nói:
- Đệ có thể có chuyện gì chứ, đại ca, huynh sẽ không ở đây đợi cả đêm đấy chứ?
Miêu Nghị không nói mình không đợi cả đêm, chỉ nói:
- Không sao là tốt.
Nghe thấy lời này, Bát Giới hiểu rồi, đại ca thực sự là ở đây lo lắng cho mình cả đêm, việc này khiến hắn mười phần chột dạ, hắn ở bên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418366/chuong-2961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.