Cây cỏ lá khô nổi lên khỏi mặt nước, hầu như đều là những thứ bẩn thỉu dính trên người Ngọc La Sát.
Bọt nước thoải mái, bong bóng khí cuồn cuộn, những thứ bẩn trôi lên mặt nước theo sóng lăn tăn phiêu đãng trôi đi.
“Rầm ào ào”. Hai người ở trong nước cùng lúc ngoi đầu lên, đầm nước không sâu, chỉ vừa đến ngực của hai người.
Ngọc La Sát thuận tay hất mái tóc ướt của mình ra sau lưng, tay cũng không cách nào giãy giụa được, bị nắm chặt trong móng vuốt của đối phương.
Bát Giới lau những giọt nước trên mặt, lại kéo mấy cây cỏ còn dính trên người đối phương xuống. Cuối cùng Ngọc La Sát cũng không giãy giụa nữa, dưới ánh trăng hai người ngâm mình trong đầm nước đối diện với nhau. Ánh trăng chiếu lên tăng bào trong hồ nước thanh tịnh càng trở nên bồng bềnh, ôn nhu.
Bát Giới mỉm cười nhìn nàng.
Trong hốc mắt Ngọc La Sát không biết là nước hồ hay là nước mắt, chỉ là nàng ngưng mắt nhìn đối phương hồi lâu, gần như bi phẫn mà nói:
- Ngươi sớm muốn gì cũng giết ta, vì sao không động thủ? Cuối cùng thì ngươi muốn như thế nào? Xem ta như đồ chơi đùa bỡn rất vui sao? Có phải hay không tra tấn một người đường đường là Diện Ngọc Phật cho ngươi cảm thấy rất có thành tựu?
Bát Giới dùng sức buông cánh tay ra, hai người cứ ở trong nước gần gũi đứng chung một chỗ, ánh mắt cũng dán chặt lên người đối phương.
- Ít nhất hiện tại bần tăng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418362/chuong-2959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.