Như ý đi theo hướng chỉ trong chốc lát thì trên cánh đồng hoang vu đã không còn thấy bất kỳ sự chỉ dẫn nào nữa. Miêu Nghị thỉnh thoảng lại nhìn phản ứng của Bát Giới.
Ai ngờ một lát sau, phía trước trong một cái bao đất màu đen không biết có vật gì đó đang ngọ nguậy. Sau khi đến gần, Miêu Nghị mới phát hiện ra từ trong ấy vô số bầy kiến đang bò ra. Bầy kiến rậm rạp chằng chịt nhanh chóng bò về phía trước, cùng đi theo hướng hai người đã đi.
Bát Giới lẩm nhẩm nỉ non hai câu, bầy kiến nhanh chóng quay đầu lại, rất nhanh chui vào trong tổ kiến.
Sau khi đi đến phụ cạnh tổ kiến, Bát Giới đột nhiên ngẩng đầu, Miêu Nghị cũng ngẩng đầu nhìn theo. Chỉ thấy trên không trung đang có hai con diều hâu bay lượn lẩn quẩn hạ thấp. Rất nhanh chúng vỗ cánh trên đầu hai người, Bát Giới lại nói một tiếng:
- A di đà phật.
Diều hâu lập tức vỗ cánh bay thẳng vào không trung. Sau đó mở rộng đôi cánh lướt đi, bay theo hướng mà bầy kiến chỉ.
Sau khi diều hâu bay đi, Bát Giới mới chậm rãi buông hai tay xuống, khôi phục lại dáng vẻ bình thường, cởi xuống ấm nước lúc trước giắt bên hông.
Miêu Nghị thấy hắn đứng lại không đi nữa thì hỏi:
- Hai con diều hâu kia đang đi tìm Ngọc La Sát sao?
Buông ấm nước xuống đưa cho Miêu Nghị, thấy Miêu Nghị không dùng, Bát Giới lại giắt lên đai lưng, gật đầu nói:
- Trên cơ bản đã xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418358/chuong-2957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.