Thiên Cung, Thanh Chủ tỉnh táo lại từ trong tu luyện, phất tay áo đứng dậy, mở cửa điện, lặng lề hít thở đầy thoải mái, sau đó một mình rời khỏi Vĩnh Sinh Điện.
Nếu không có việc gì ảnh hưởng, dưới tình huống cứ cách một khoảng thời gian tu luyện thì sẽ xử lý công vụ, Thanh Chủ vừa ra ngoài đình viện. Thượng Quan Thanh đã nghênh đón.
- Gần đây có việc gì không?
Thanh Chủ đi dạo một lát, sau đó mới thuận miệng hỏi một câu.
Thượng Quan Thanh cười tủm tỉm trả lời:
- Không có việc gì lớn cả, hết thảy đều yên ổn, khắp nơi an bình.
Sự thật là sau khi có chuyện lớn gì xảy ra, thế lực các nơi đều ở ẩn một khoảng thời gian nhất định, hầu như đã thành quy luật rồi, trong thời gian này sẽ chẳng có ai gây chuyện cả.
Thanh Chủ đột nhiên dừng bước trước một khóm hoa trắng nõn như ngọc, hắn nâng chúng lên hít ngửi thật nhẹ, có lẽ nhìn vật mà nhớ người, giọng điệu mang theo vài phần dịu dàng hỏi:
- Tình hình hiện tại của Thiên Phi thế nào rồi? Thượng Quan Thanh:
- Vẫn yên tình trước sau như một cho dù ở tại nhà mẹ, cũng không rời khỏi sân nhỏ của mình, rất ít gặp mặt người ngoài.
- Đúng là tính tình không tranh quyền thế, vô cùng an tĩnh, sao phải khắc khổ vậy chứ.
Thanh Chủ lắc đầu, buông tiếng thở dài, thả khóm hoa kia ra, tiếp tục đi về phía trước rồi lại giống như vừa nghĩ đến điều gì, hắn hỏi tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418064/chuong-2812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.