Tuyết Linh Lung cẩn thận hỏi:
- Ý của ngươi là đại nhân có thể vượt qua một cửa này?
Từ Đường Nhiên lắc đầu:
– Ta làm sao biết được? Tóm lại bại tất thảm hại, thành tất càng tiến một bước, một khi thành, ngươi nói xem ta chẳng phải cùng theo gà chó thăng thiên, vị trí tổng trấn sớm hay muộn đều là của ta, chạy không được. Về sau một đường có đại nhân chắn ở phía trước, ta chạy theo phía sau là được, ngươi nói ta vì một vị trí tổng trấn mà dừng bước, hay là tiếp tục tiến về phía trước? Nếu hiện tại ta vì một vị trí tổng trấn mà phản bội đại nhân, cho dù đối phương bảo đảm cho ta, thì phỏng chừng đời này cũng chỉ đến đó là dừng, đi theo đại nhân thì khác, có hắn ở phía trước vượt mọi chông gai mở đường, lại vẫn có rất tốt tiền đồ trước mặt, cơ hội hiện tại của ta không phải ai cũng có, thật vất vả mới dựng được lên, há có thể dễ dàng buông tha!”
Tuyết Linh Lung hết hồn nói:
- Ngươi làm sao chỉ nghĩ đến mặt tốt, vạn nhất thất bại thì thế nào? Sao ta cảm thấy với tình hình hiện tại khả năng thất bại là rất lớn?
- Hắc hắc!
Từ Đường Nhiên cười giảo hoạt, tay giơ lên nhéo một cái vào ngực nàng:
- Đây là điều ta vừa rồi hỏi ngươi, ngươi không từ trên người đại nhân ngộ ra chút gì?
Tuyết Linh Lung đẩy tay hắn ra:
- Cái gì nha? Ngươi không biết ta đang lo lắng sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417863/chuong-2712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.