Nhìn tinh linh lăn đến trước mắt mình, Tuyết Linh Lung cầm lấy vừa nhìn, quả nhiên là người đó liên hệ với mình, bên trong còn có pháp ấn mà mình đánh xuống.
Nhìn sang phu quân, Tuyết Linh Lung có phần không nói, chẳng những diệt khẩu, còn cầm vật chứng trở về, sự tình cư nhiên giải quyết tấn tốc như vậy.
Mấu chốt nhất chính là, việc này phu quân mình không kinh động ai ca, mà một người một ngựa đi ra, đối mặt lại không biết là đại nhân vật bối cảnh ra làm sao, người bình thường ai dám làm loạn, mà phu quân mình đi nhanh về nhanh, chút tu vị kia đối đầu người bối cảnh bậc ấy, chẳng những trở về không chút nào tổn hại, còn giải quyết sự tình gọn gàng, giết người diệt khẩu tiện tay cướp bóc, thật là thần tốc.
Tuyết Linh Lung thật không biết Từ Đường Nhiên thế nào mà làm được, điều này có phần siêu quá tưởng tượng cua nàng.
Nhưng hiện tại điều nàng quan tâm không phải cái này, mà là lo lắng cái khác:
- Ngươi làm thế liệu có chọc giận người ở sau màn...?
- Ai!
Từ Đường Nhiên tựa mình bên vách thán nói:
- Sắp tới ngươi tận lượng đừng đi ra ngoài, chỉ cần bọn họ không bắt được ngươi hả giận, kẻ sau màn liền không thể làm gì được ta?
Tuyết Linh Lung leo lên cánh tay hắn, ủ rũ nói:
- Ngươi có chắc không, hay là đang dỗ dành ta? Có phải ta gây chuyện phiền hà cho ngươi?
Từ Đường Nhiên đưa tay nhè nhẹ vỗ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417861/chuong-2711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.