Bà cũng biết Phi Hồng là người mà Giám sát tả bộ sắp xếp bên cạnh Ngưu Hữu Đức, nhưng Phi Hồng suy cho cùng cũng là nữ nhân, gặp được sự việc như vậy làm sao có thể không quan tâm một chút nào được chứ, đều là nữ nhân có thể hiểu được.
- Nha đầu! Xin lỗi nha, bà bà không giúp gì được cho ngươi. - Lục bà bà âm thâm truyền âm khuyên nhủ.
Mây năm nay Miêu Nghị bị giam giữ trong Hoang Cổ Tử Địa, Phi Hông vẫn luôn sống cùng Lục bà bà ít nhiều cũng có chút cảm tình.
• Ta bất quá chỉ là một quân cờ mặc cho người ta sắp xếp mà thôi, không sao đâu. - Phi Hồng nhẹ nhàng truyền âm trả lời.
Khấu Lăng Hư đưa Vân Trị Thu đi, Phi Hồng mới tiến lên phía trước bái kiến Miêu Nghị, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:
- Đại nhân! ݂
Mọi người đều nhìn nữ nhân này, suy nghĩ việc của Vân Tri Thu ban nãy, không biết bao nhiêu người trong lòng đều thổn thức, đây chính là miễn cưỡng cười vui.
Miêu Nghị đưa tay đỡ cánh tay nàng, thần sắc phức tạp, cũng không biết nên nói gì với nàng, chỉ gật đầu một cái.
Dữu Trùng Chân liếc mắt nhưng cũng biết thân phận của Phi Hồng, quay đầu xoay người, đi lên bậc thang của Tổng trấn phủ, chạm trán với Văn Trạch, Văn Trạch đưa cho hắn một khối ngọc điệp (văn thư). Sau khi Dữu Trùng Chân xem qua, có vẻ như rất kinh động, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn Văn Trạch, Văn Tạch gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417521/chuong-2544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.