Thanh Chủ cười ha ha một tiếng, nói:
- Nói đúng lắm, ái phi nói như vậy, trẫm cũng thấy có hứng thú rồi, trở về sẽ triệu tới, trẫm cùng ái phi gặp mặt một chút.
Chiến Như Ý nói:
- Bệ hạ chuẩn bị xử trí Ngưu Hữu Đức như thế nào?
Thanh Thủ dừng tay lại, nhìn người trong gương cười, nói:
- Chẳng nhẽ ái phi còn nhớ thù cũ năm đó ư? Chiến Như Ý trả lời:
- Đều là quá khứ rồi.
Thanh Chủ không tin, bị người ta treo lên trên cột cờ chịu sỉ nhục lớn như vậy, lại bị người ta mắng bán con cầu Vinh, có thể dễ dàng quên đi mới là lạ đó, cười nói:
- Ái phi yên tâm, trẫm sẽ trút giận cho nàng. - Ông ta không để tâm đến việc thuật nước đẩy thuyền chỉ mong có thể khiến cho người đẹp vui lòng.
Chiến Như Ý lại nhấn mạnh thêm một lần nữa:
- Việc năm đó, đều đã qua cả rồi.
Còn về Thanh Chủ có nghe lọt tai hay không, việc đó cũng không biết được.
Ngự Viên, Dữu Trùng Chân dẫn nhân mã từ trên trời hạ xuống, đỗ ở bên ngoài Tổng trân phủ.
Ngoài cửa lớn có không ít người đang chờ, người cần đến đều đã đến rồi, bầu không khí ở hiện trường có chút ngưng đọng, bởi vì xuất hiện thêm hai người không nên xuất hiện nữa.
Đường Hạc Niên nét mặt mỉm cười đứng bên cạnh một lão già tóc hoa râm, lão giả thân thể cao lớn, trên người khoác một bộ thường phục màu trắng, nhưng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417519/chuong-2543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.