- Nhanh như vậy sao?
Miêu Nghị hít sâu một hơi chợt không biết nghĩ tới điều gì thử hỏi:
- Công pháp của những ảnh vệ này có phải có cái gì thiếu sót hay không?
Bàng Quán gật đầu:
- Mặc dù không biết, nhưng không ít người đều có suy đoán này, nếu không trên tay bệ hạ đã có công pháp tăng trưởng tu vi nhanh chóng như thế vì sao không tự mình tu luyện? Tiếp theo, công pháp tu hành kinh khủng như thế bệ hạ cũng sẽ không dễ dàng để rơi trên tay những người bên ngoài, bệ hạ có thể yên tâm giao cho một nhóm người tu luyện, tất nhiên là có phương pháp khống chế những người này, phần lớn tất cả đều suy đoán công pháp tu hành này có thể tồn tại vấn đề gì.
Miêu Nghị trầm mặc, không biết đang suy tư điều gì.
Bàng Quán buông oán linh châu trên tay xuống, ngồi dựa vào ghế nghiêng đầu nhìn hắn:
- Nói vào chính sự đi, gọi ta tới có chuyện gì?
Miêu Nghị phục hồi tinh thần, chỉ vào oán linh châu hắn mới vừa để xuống.
- Chính là vì vật này mà đến! Ta không ngại nói rõ, ở Thái Cổ tử địa ta lấy được không ít vật này, đáng tiếc không mang ra được, tạm thời giấu bên trong, quay đầu lại ta muốn mang những thứ này đi.
Bàng Quán khẽ cười, đại khái hiểu rõ ý đồ của Miêu Nghị:
- Ngươi không phải muốn kêu ta lén mở phong ấn cửa vào Thái Cổ thả cho ngươi đi vào chứ? Chuyện này một khi tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417287/chuong-2428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.