Vân Tri Thu:
- Ngưu Nhị, ta nhớ ngươi lắm!
Miêu Nghị im lặng trong chốc lát, lại nghĩ tới xa nàng nhiều năm như vậy, hỏa khí trong nháy mắt tiêu hơn phân nửa, lời nói không còn tức giận:
- Chuyện này ngươi không cần để ý, ngươi an tâm sống trong cửa hàng đi, cũng không cần đi đâu, chuyện này để ta xử lý.
Vân Tri Thu nóng nảy:
- Ngưu Nhị, ngươi mới vừa ra, tuyệt đối đừng đừng loạn.
Làm loạn? Miêu Nghị nhất thời lại tức giận:
- Ta nói chuyện này để ta xử lý, ngươi có nghe hay không?
Vân Tri Thu:
- Không nghe thì thế nào?
Miêu Nghị:
- Vậy duyên phận giữa hai ta sẽ chấm dứt, ngươi xem làm thế nào thì làm!
Vân Tri Thu lập tức một trận cuồng mắng, kết quả phát hiện bên kia không đáp lại, nàng giận đến mức phất tay ném tinh linh ra ngoài.
Nhìn tinh linh leng keng rơi xuống đất, Thiên Nhi, Tuyết Nhi đưa mắt nhìn nhau, Thiên Nhi lòng vẫn còn sợ hãi nói:
- Phu nhân, bên phía đại nhân có chuyện gì sao?
- Tên thối tha không có lương tâm, ta không muốn hắn lại xảy ra chuyện, giống như ta làm sai cái gì vậy, cũng không phải ta muốn gây chuyện thông đồng với ai...
Vân Tri Thu cắn môi mắng nhiếc, hốc mắt dần dần đỏ au, vừa rồi nàng thực sự bị lời nói của Miêu Nghị làm cho tổn thương, nhưng cuối cùng vân thở dài nói:
- Báo cho lão Phạm, chuyện kia kêu hắn quên đi.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417285/chuong-2427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.