Sự tức giận này hệt như lôi đình sấm dậy!
Miêu Nghị hơi há hốc mồm ngạc nhiên, không hiểu vì sao tàn hồn này lại phản ứng mạnh đến vậy, lúc trước đều tỏ ra cao cao tại thượng, giọng điệu luôn mang theo vẻ chẳng thèm ngó tới điều gì cả, câu nói của Hắc Thán lại có thể kích thích nó kinh khủng vậy sao? Không chấp nhận là được rồi, vì sao phải mắng chửi nó? Đúng là mất đi khí phách của Long Thần quá rồi.
Miêu Nghị ghé mắt nhìn sang Hắc Thán, hắc! Chỉ có Bàn Tặc của hắn thật sự có khí phách!
Hắc Thán vẫn vẫy đuôi vui vẻ như trước, nhìn trái bản thân nó, rồi quay đầu nhìn phải cả người nó, dường như vô cùng đắc ý thưởng thức bộ dáng của mình, thoạt nhìn chẳng hề để bụng gì cả, quay sang hỏi Miêu Nghị:
- Hắc đang tức giận ta phải không, tạp chủng là sao?
- …
Miêu Nghị im lặng, thì ra tên này không biết tạp chủng là có ý gì, hắn liền hỏi:
- Ngươi chưa từng nghe ai nói đến hai từ “tạp chủng” lần nào sao?
- Không có! Là lời măng người đúng không? Nhìn bộ dạng hắn tức giận như vậy, chắc là mắng ta chứ gì?
Hắc Thán hỏi:
- Thôi được rồi!
Miêu Nghị muốn nó không so đo vấn đề này nữa, đánh không thắng người ta, giờ không phải là lúc tính sổ đâu, anh hùng không ăn thiệt thòi trước mắt.
Ai ngờ, liệt diễm long đầu đang làm bộ như không nghe thấy gì hết, nhưng vì cơn tức vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417245/chuong-2408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.