Chương trước
Chương sau
Miêu Nghị không hiểu lý do, nên hỏi:

- Bay từ phía trên rất có thể là tà linh, bị cản trở thì ta không có ý kiến, nhưng vì sao đi từ hồ dung nham thì không ai ngăn cản?

Liệt diễm long đầu:

- Nếu đi từ hồ dung nham, điều đó chứng minh người đó hiểu rõ Khống Hỏa Thuật, Thiên Đình đã phong tỏa cửa ra vào Hoang Cổ, vì thế người vừa đi vào chỉ có thể là người của Thiên Đình, nếu Thiên Đình cố ý phái ra một người am hiểu Khống Hỏa Thuật đến xem xét giám sát, vậy thì bọn ta ngăn cản làm gì? Chẳng lẽ muốn gây thêm rắc rối cho Long Tộc đang bị giam trên Thiên Đình sao?

Miêu Nghị bắt đầu phỏng đoán:

- Nói cách khác, ngay từ đầu ngươi cũng không biết ta đến từ Phượng Sào, cho đến khi ta mang hai món đồ đó ra, nếu không thì chắc hẳn ngươi cũng chẳng xuất hiện đâu, đúng chưa?

Liệt diễm long đầu:

- Cho dù ngươi lấy hai món đồ kia ra thì ta cũng chả muốn xuất hiện gặp ngươi đâu, hoàn toàn bởi vì ngươi quá lề mề chậm chạp do dự cả buổi không chịu giao chúng ra, lại dám đem tà linh vào, ta bất đắc dĩ lắm mới hiện thân.

Nghĩ đến tình cảnh ưu tư không quyết lúc trước, Miêu Nghị hơi đổ mồ hôi, nhưng nói đến sự việc của tà linh, hắn không chiếm được đáp án từ Phượng Sào, mà lão già này có lẽ sẽ biết rõ, nên hắn hỏi:

- Vì sao bên trong Hoang Cổ xuất hiện tà nguyên vậy?

Liệt diễm long đầu:

- Trước đó ta đã nói với ngươi rồi, cần ta lặp lại một lần nữa không?

- Đã nói cho ta biết rồi?

Miêu Nghị hỏi lại, giọng điệu nghi ngờ:

- Có hả? Trí nhớ của ta không đến mức quá kém như vậy chứ?

Liệt diễm long đầu:

- Không phải trí nhớ của ngươi kém, căn bản là ngươi chẳng thèm để những điều đó ở trong lòng! Ta đã từng nói, những thứ đó đều là mặt trái của lòng người tạo nên.

Miêu Nghị vẫn vô cùng mời mịt, nói:

- Vãn bối vẫn không hiểu rõ lăm.

Liệt diễm long đầu lười để ý đến hắn nữa, lóe lên hỏa ảnh rồi biến mất, ngọn lửa hóa thành hình dạng con rồng đang bơi lội trên không trung.

Miêu Nghị bước nhanh đến cạnh Long Diễm Trì:

- Tiền bối, mong tiền bối có thể giải đáp nghi vấn trong lòng vần bối! Tiền bối, ngươi có thể trả lời được không?

Không khí yên lặng chỉ bao trùm đại điện trong chốc lát, ánh lửa đột nhiên dao động, liệt diễm long đầu xuất hiện lần nữa, nhìn chằm chằm Miêu Nghị hồi lâu, sau đó không biết xuất phát từ lý do gì, rốt cuộc nó thở dài khe khẽ, bắt đầu nói rõ ràng từng chút một giải thích cho Miêu Nghị

Đầu tiên, nói hỏi:

- Ngươi biết Nguyện Lực Châu chứ?

- Đương nhiên vãn bối biết rõ vật này.

- Bên trong Nguyện Lực Châu bao hàm những nhân tố mặt trái nào?

- Thất tình lục dục: hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ác, dục.

- Tổng cộng có mười ba loại, trong đó bảy loại tình cảm, sáu loại dụng vọng, ngươi chỉ mới kê ra được bảy thứ hình tướng, còn những điều khác ở đâu?

- Ý của ngươi là sát, hung, oán, tử đều nằm trong thất tình lục dục sao?

- Xem ra ngươi cũng không phải quá ngốc nghếch.

- Vậy còn hai thứ kia là gì?

- Đó là “Nhân”, và “Thiện“. Hai thứ này tồn tại vô hình vô tướng, không ai có thể phát hiện được mà thôi, nhưng sự cân bằng của trăm loại sắc thái thế gian đều nhờ vài nó, đó chính là hai thứ quan trọng nhất.

- Thì ra là thế, còn sát khí, hung khí, oán khí và tử khí, vì sao chúng không tôn tại trong Nguyện Lực Châu mà tập trung ở Hoang Cổ?

- Bởi vì chúng là bốn loại tà khí cực kỳ xấu xa nguy hiểm, chỉ trong tình huống không bình thường trong thế gian, chúng mới hình thành xuất hiện, ví dụ như tử khí, sát khí, ngươi hoàn toàn hiểu rằng chúng chỉ sinh ra khi có xảy ra chém giết, ngay thời điểm “đã chết” thì tử khí xuất hiện.

- Vậy thì có quan hệ gì đến việc chúng tồn tại ở Hoang Cổ?

- Thật ra, Hoang Cổ giống như một cái phễu cực lớn trong tinh không, cũng có thể nói đây là một điểm thăng bằng, khi bốn loại tà khí xuất hiện, sẽ bắt đầu đổ về Hoang Cổ.

- Vì sao hai tộc Long Phượng không sợ hãi tà khí này, lại có thể hấp thu chúng để nâng cao thực lực của mình?

- Hai tộc Long Phượng trấn thủ tại Hoang Cổ, mục đích chính chẳng liên quan gì đến việc tăng thực lực của cả hai tộc lên, mà bởi vì Long Tộc hấp thu tà khí, chuyển hóa chúng thành “Nhân”, còn Phượng Tộc sau khi hấp thu tà khí sẽ chuyển thành “Thiện”, nếu ngươi có tâm chú ý đến, sẽ phát hiện sau khi hai tộc Long Phượng hấp thu tà khi xong sẽ tản ra một mùi thơm vô hình mờ ảo, giúp ích cho sinh linh thế gian này được cân bằng. Đó là sứ mạng trời sinh của hai tộc Long Phượng, cũng chính là nguyên nhân mà từ thời xa xưa đến nay người dân thường dùng hình tượng Long Phượng ngụ ý cát tường tốt lành. Đương nhiên, không phải chúng ta không được bất kỳ lợi ích gì, việc làm này tạo thuận lợi cho việc tu hành của bọn ta, cũng giúp bọn ta tích góp được từng tí từng tí công đức.

- Công đức? Công đức là gì?

- Trong trời đất mênh mông, không thiếu điều lạ lùng, việc tu hành hai tộc Long Phượng không giống với những tu sĩ khác, bọn ta không tồn tại khái niệm tu luyện và pháp lực. Càng tiêu hóa nhiều tà khí, công đức càng được tích lũy ngày càng nhiều, sau khi chúng đạt đến mức độ nhất định, lúc đó có thể nói tiếng người, cũng có thể hóa thành hình dạng con người. Đối với hai tộc chúng ta, chỉ cần tích lũy đủ nhiều công đức, thậm chí có thể tìm được thần thông thiên phú không tưởng tượng được. Ví dụ như Phượng Tộc có thể Bất Tử Bất Diệt, gặp nạn có thể sống lại. Những tộc nhân hai tộc ta nếu không chuyển hóa tà khí tích đức, sẽ đánh mất năng lực hóa thành hình người, chỉ có thể dựa vào sức mạnh thuần túy làm sâu làm người, đám người hai tộc Long Phượng bị giam giữ tại Thiên Đình chính là vết xe đổ rành rành.

Nghe xong những lời đó, Miêu Nghị và Hắc Thán vô thức nhìn nhau, sau đó Miêu Nghị mới thử dò hỏi:

- Long Tộc cần luyện hóa bao nhiều tà khí thì mới có thể nói được tiếng người?

Liệt diễm long đầu nói:

- Đây là sự đền đáp cơ bản nhất của công đức dành cho bọn ta, chỉ cần luyện hóa một chút tà khí là có thể làm được.

Hắc Thán này giờ không nói tiếng nào bổng chốc vui vẻ, nhịn không được mở miệng huyên thuyên, lắc đầu vẫy đuôi vô cùng đắc ý nói:

- Gia gia của ngươi đó, thì ra là như vậy! Thì ra ta cũng là Long Tộc! Thì ra ta luôn đánh giá thấp bản thân mình nha!

Đôi mắt rực lửa của liệt diêm long đầu đột nhiên nhìn chằm chằm Hác Thán, quát lên đây tức giận:

- Tạp chủng từ đâu đến! Dám nói khoác không biết ngượng miệng, bảo mình là Long Tộc, ngươi nhớ kỳ cho ta, ngươi chỉ là tạp chủng, chẳng qua là một loài bò sát mà thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.