Khang Đạo Bình quát:
- Các ngươi treo đại thống lĩnh của chúng ta tại đây chẳng lẽ không phải khiêu khích quân ta sao?
Từ Đường Nhiên lười giả bộ thân thiện:
- Là ai muốn huynh đệ Hắc Hổ Kỳ thấy người Lam Hổ Kỳ thì đi đường vòng, ngươi không bị điếc đúng không? Là ai chạy tới khiêu khích trước? Là ai đòi đơn đả độc đấu với đại thống lĩnh chúng ta? Là ai muốn nhục nhã Hắc Hổ Kỳ, ngươi có bị mù không? Các ngươi có nói rách mồm thì đạo lý ở bên chúng ta, chúng ta đã tận tình tận nghĩa, bây giờ các ngươi không đi thì chút nữa đừng trách chúng ta không khách sáo, có gợi lên chiến sự thì chúng ta sẽ không chịu chút trách nhiệm nào.
Khang Đạo Bình biết là Chiến Như Ý gây sự trước, nhưng hết cách, không thể ngăn nàng lại được.
Khang Đạo Bình chần chừ ở bên ngoài một lúc, gã hiểu rằng bằng vào bọn họ không cách nào cứu Chiến Như Ý ra, đành xin người cấp trên đến giải quyết, nếu tiếp tục ở lại đây không chừng sẽ xảy ra chuyện. Khang Đạo Bình bất đắc dĩ triệu tập người nhanh chóng rút lui, chờ cấp trên giải quyết vấn đề.
Một đám người rút lui, hai thân tín của Chiến Như Ý ở lại, bọn họ canh giữ trên đỉnh núi ngoài trận phòng hộ, để lỡ có gì bất trắc sẽ kịp lúc liên lạc với bên Chiến gia.
Chiến gia đã nhận được tin báo, bọn họ nôn nóng như kiến bò trên chảo nóng nhưng không có quyền lợi trực tiếp mệnh lệnh người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416798/chuong-2188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.