Sau khi nàng hoàn toàn hiểu ra, đặc biệt biết nam nhân vì bảo vệ nàng mà bỏ vốn lớn như vậy, đi đâu thì điều nhớ đến đầu tiên là làm sao bảo vệ an toàn của nàng, tâm tình của Vân Tri Thu phức tạp kéo tay Miêu Nghị cắn một cái.
- Ui!
Miêu Nghị bị cắn đột ngột hút ngụm khí lạnh, đẩy đầu nàng ra:
- Bà điên, làm gì vậy! Nhả ra!
Tám mươi tám món pháp khí mất pháp lực khống chế rơi lộp bộp xuống đất.
Miêu Nghị gồng sức đẩy Vân điên ra, thấy cánh tay đã chảy máu.
Miêu Nghị khùng lên:
- Bà nội nó, khùng quá!
Miệng Vân Tri Thu dính máu, nàng thè lưỡi liếm máu dính ở môi trên, kéo tay áo lộ ra cánh tay ngọc dứt khoát đưa tới bên miệng hắn:
- Ngươi cũng cắn ta một miếng đi, cho ngươi nếm thử vị máu của ta.
- Nàng nghĩ ta không dám!?
Miêu Nghị cầm tay Vân Tri Thu cắn một cái, phát hiện nữ nhân này chẳng thi pháp chống cự, cắn nửa đường hắn ném tay nàng đi.
Miêu Nghị tức giận nói:
- Nàng làm ơn giống người bình thường chút được không?
Vân Tri Thu nhìn dấu răng trên tay mình, chỉ có một dấu hằn rất cạn, nam nhân này không nỡ cắn đau nàng.
Nụ cười trên mặt Vân Tri Thu rực rỡ, mắt long lanh ướt nước nhìn Miêu Nghị chằm chằm.
Vân Tri Thu đột nhiên nói:
- Ta nguyện ý chết vì ngươi.
- ...
Miêu Nghị ngơ ngẩn, lửa giận thoáng chốc tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415169/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.