Miêu Nghị quay đầu kêu gọi:
- Tạm gác chuyện đó sang một bên đi, lấy tiên quả trong Hạnh viên trước đã rồi nghĩ cách ra ngoài.
Cả đám người như sói như cọp vào vào trong Hạnh viên.
Một đám người kéo đến ăn cướp, không quan tâm có làm hư cây hạnh không, miễn dùng kiềm kéo gì đó.
Đám người Phục Thanh tản ra, giang hai tay, trái cây treo đầy trên cành bị kéo giật rớt lộp bộp không ngớt, đó là tiếng tiên quả bị thi pháp cưỡng ép hái khỏi cành cây, thanh âm như đốt pháo. Xem động tĩnh thì người tu vi thấp không thể cưỡng ép hái xuống được.
Hàng đống trái bị hái xuống bay lên trời, một đám người phất tay áo thu vào trữ vật giới chỉ.
Đám người này không cần biết tiên quả chín chưa, xanh, nửa xanh nửa trắng, hồng, lớn, nhỏ, hái hết, ngay cả trái non mới nhú cũng không tha.
Chốc lát sau tiên quả trên vạn gốc tiên hạnh trong Hạnh viên đều bị hại, bị hái sạch sẽ, thậm chí...
Miêu Nghị quét mắt xung quanh, cơ mặt co giật hỏi:
- Các người bị điên sao? Làm gì vậy?
Đám lão yêu quái Phục Thanh hái trái xong thì thôi đi giờ còn bứng luôn cả cây nhét vào túi thú.
Hồng Thiên nhai tiên quả, vừa nếm mùi vị vừa ngọng nghịu nói:
- Không thể đến uổng công được, mang chút cây tiên về trồng.
Những người khác gật gù.
Phục Thanh phất tay nói:
- Mọi người tăng tốc đi, có thể mang bao nhiêu về được hay bấy nhiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414923/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.