Đức Minh Đạo Trưởng khom người lĩnh mệnh:
- Tuân lệnh!
Đang nói chuyện dưới lầu đột nhiên có tiếng rống:
- Rốt cuộc có bán không!?
Mấy người trên lầu giật mình, nhanh chóng ra khỏi cửa chạy ngay xuống đại sảnh dưới lầu, liền thấy một nam nhân cao to vạm vỡ mặc hoa phục áo gấm dẫn theo hai người dồn Bảo Liên sát chân tường.
Thấy đám người Ngọc Linh Chân Nhân xuất hiện, Bảo Liên như trút được gánh nặng chạy nhanh đi tị nạn.
Ngọc Linh Chân Nhân trầm giọng hỏi Bảo Liên:
- Có chuyện gì?
Bảo Liên chưa kịp nói nam nhân áo gấm đã trước hét lên:
- Lão đạo sĩ, có vẻ ngươi là lão bản của cửa hàng này? Ta muốn hỏi các ngươi, ta cầm tiền đến mua đồ tại sao các ngươi từ chối không bán? Hay cho rằng ta không trả tiền nổi?
Ngọc Linh Chân Nhân hỏi Bảo Liên:
- Mua món gì mà không bán?
Bảo Liên liếc Miêu Nghị một cái, định trả lời thì nam nhân áo gấm đã to mồm:
- Mãn Thiên Tinh! Món trang sức mà Hoàng Phủ Quân Nhu chưởng quầy Quần Anh hội quán muốn mua!
Mấy người hiểu ra, cùng nhìn hướng Miêu Nghị.
Miêu Nghị giơ tay ra hiệu với Bảo Liên cứ để hắn lo. Miêu Nghị bước ra, đánh giá đối phương từ trên xuống dưới. Cao lớn thô kệch, mặt mày dữ tợn, đôi mắt to như chuông đồng, vạm vỡ như gấu chó nhưng ăn mặc kiểu phong nhã. Sau lưng có tùy tung khoanh tay đứng, bộ dáng rất bình tĩnh.
Miêu Nghị nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414872/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.