Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Miêu Nghị lại đưa tay lần mò trong nhẫn trữ vật,
- Cho nàng, lúc nào nhớ ta lại ăn một viên.
Lão bản nương hồ nghi nhận lấy, vừa thấy đồ trong tay liền kinh hãi đứng lên, bên trong là một ngàn viên Tiên Nguyên đan, lần nữa thất kinh hỏi:
- Ngưu nhị, ngươi lấy đâu ra nhiều thế này?
Tiên Nguyên đan nàng không phải chưa từng nếm qua, chỉ có điều nhiều như thế này thì đúng là lần đầu tiên nàng thấy.
- Sau này có cơ hội sẽ nói rõ cho nàng, giờ thì không cần hỏi nhiều.
Miêu Nghị giơ tay lên ra ý đừng hỏi, nam nhân có một số việc sẽ không nói cho nữ nhân, cũng có thể là do không muốn để cho nàng lo lắng.
Lão bản nương lắc đầu nói:
- Nhiều Tiên Nguyên đan như vậy rất có ích cho ngươi, ngươi giữ lại cho mình dùng đi.
Miêu Nghị cười nói:
- Trên người ta vẫn còn đủ dùng.
Dứt lời lại cầm nhẫn trữ vật đưa cho nàng,
- Nhìn một chút đi.
Lão bản nương sau khi nhận lấy dò xét, chỉ có thể nói là trợn mắt há mồm, khó tin nói:
- Dù là gia gia ta cũng không một lần lấy ra nhiều như này được, Ngưu Nhị, rốt cuộc là ngươi từ đâu mà có được?
Miêu Nghị phất tay áo tỏ ý nàng không nên hỏi, có vài thứ cho nàng xem chỉ là muốn cho nàng niềm tin, rằng việc nàng chờ đợi là đáng giá, mà không phải giống Phong Huyền chỉ cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414698/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.