Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
- Thế nào mà càng nói càng xa rồi. Vân Tri Thu nàng đừng có làm loạn lên nữa.
Miêu Nghị dở khóc dở cười.
Lão bản nương nghe vậy liền tức giận,
- Mới vậy đã chê ta náo loạn rồi sao? Ngưu Nhị, nói cho ngươi biết, ta không phải thị nữ của ngươi, lúc nào cái gì cũng phải nghe lời ngươi, dù sao này có gả cho ngươi, lão nương muốn náo loạn thì náo loạn, giữa chúng ta không phải chỉ mình ngươi biết tính toán, ngươi cứ suy nghĩ kỹ đi, trước khi quyết định nếu chê ta náo loạn thì cứ tìm mấy kẻ không làm loạn kia của ngươi.
- Được rồi được rồi được rồi, là ta nói sai, cho ta xin lỗi được chưa.
Miêu Nghị chắp tay vái dài cung kính.
Lão bản nương hừ lạnh một tiếng, khoanh hai tay trước ngực, quay đi coi như không chấp nhận lời xin lỗi.
Miêu Nghị lắc đầu cười khổ một tiếng, đi tới sau lưng nàng, hai tay ôm lấy vòng eo mềm mại.
Ai ngờ Lão bản nương lắc lắc eo, bắt lấy hai tay hắn đẩy ra, bước lên trước vài bước,
- Đừng chạm vào ta.
Miêu Nghị bất đắc dĩ nói:
- Được rồi được rồi, ta hôm nay không đi mà ở lại với nàng một đêm được không? Đừng giận nữa, vừa rồi ta nói cũng không phải có ý gì.
- Ở với ta một đêm? Chậc chậc, bố thí hả!
Lão bản nương bĩu môi xem thường nói:
- Ta không thèm! Cút đi cho ta!
Miêu Nghị liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414697/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.