- Đám phế vật Thuỷ Hành cung kia ta không cần, tới một người cũng không có tác dụng gì, lại còn hai người, ta thừa tiền sao?
- Tẩu tẩu, ta nói hết lòng rồi, ngươi giúp ta một chút đi!
- Nói gì đáng thương vậy! Mà thôi!
Trương Thiên Tiếu lần ngón tay trên mặt Miêu Nghị, cười hi hi nói:
- Ta cũng không phải muốn làm khó ngươi, bổn cung lui một bước, ngươi bảo Thuỷ Hành cung bên đó thả Triệu Phi, ta cho hắn chức điện chủ bên này, bên cạnh Ổ Mộng Lan, thành toàn cho bọn họ thành đôi.
- …
Miêu Nghị không nói nên lời, ta nói đòi người, thế nào lại thành tặng người?
- Tẩu tẩu, chuyện này ta không làm chủ được! Ngươi thả Ổ Mộng Lan đi…
- Ngừng!
Trương Thiên Tiếu khoát tay,
- Ta đã nhượng bộ, đủ cho ngươi mặt mũi rồi, đừng được voi đòi tiên. Ngươi hoặc là để Triệu Phi đến đây, hoặc để Ổ Mộng Lan ngu ngốc ở lại, ta sẽ không thả Ổ Mộng Lan đi, người nào tới cầu tình cũng vô dụng. Ngươi dù có đưa Quân sứ đến, ta cũng có thể cùng Quân sứ nói chuyện một chút. Bất quá theo ta đoán nếu Triệu Phi không tới, tâm của Ổ Mộng Lan cũng không để ở đây, để làm điện chủ có lẽ không còn thích hợp… Ngươi không phải là phải đi Dương Khánh Nam Tuyên phủ sao? Hoắc Lăng Tiêu đó thật ngu xuẩn. Vất vả bồi dưỡng một thủ hạ đắc lực lại thả đi... Để cho Ổ Mộng Lan làm phủ chủ Nam Tuyên phủ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414564/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.