Miêu Nghị cười nói:
- Chỉ là một hư chức ở đô đốc phủ mà thôi
- Nói đi, hơn hai năm mới tới thăm ta, rốt cuộc là vì chuyện gì?
Trương Thiên Tiếu khẽ vuốt mái tóc dài và mượt, lại lười biếng nằm nghiêng xuống trên đùi một vị nam sủng, giơ tay vỗ nhẹ gò má người đàn ông kia vẻ cưng chiều, mà người kia cũng ôn nhu nắm lấy tay nàng mà hôn
Miêu Nghị liếc nhìn bốn vị nam sủng đó mà muốn phun huyết, tay sờ sờ thân mình, có chút không nói nên lời, nữ nhân này thật kỳ quái, hắn hơi hoài nghi liệu việc mang Hoắc Lăng Tiêu đến có hữu dụng không?
Trương Thiên Tiếu cũng nheo nửa mắt quan sát phản ứng của hắn.
- Ta thực sự là thuận đường đến thăm tẩu tẩu, không phải là giả
Miêu Nghị vội ho một tiếng,
- Nhưng lần này tới đúng là có chút việc mong tẩu tẩu hỗ trợ.
- Vậy à!
Trương Thiên Tiếu cười tủm tỉm nói:
- Nói nghe qua chút đi.
- Muốn tìm tẩu tẩu mượn người.
- Mượn người? Người nào mà đáng để Miêu chấp sự tự mình đi một chuyến vậy?
- Chính là Ổ Mộng Lan Trấn Bính *điện điện chủ dưới trướng tẩu tẩu.
Trương Thiên Tiếu ngẩn ra, nhanh nhẹn bò dậy, phất phất tay cho bốn vị nam sủng lui xuống, rồi hiếu kỳ nói:
- Người và Ổ Mộng Lan thích nhau sao?
Việc này cũng hơi khó tin, tình huống của Ổ Mộng Lan nàng đương nhiên biết, Miêu Nghị chưa vợ lại thêm tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414562/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.