Miêu Nghị đột nhiên mở hai mắt ra, ngửa mặt lên trời cười ha ha, bộ dạng cố làm ra ẻ huyền bí, quay đầu nhìn về phía Nam Cực lão tổ cười to nói:
- Lão tổ, ta đã khám phá ra sự huyền bí trong Băng Diễm của ngươi. Nó đã không làm gì được ta rồi!
Mọi người yên lặng như tờ, chỉ thấy Miêu Nghị đột nhiên dễ dàng bước ra một bước, túm lấy viên băng phách phía trên băng trụ bỏ vào trong túi, sau đó như lững thững nhẹ nhàng đi ra khỏi biển lửa Băng Diễm, lắc mình đi tới bên cạnh Lão bản nương, chắp tay nói:
- May mắn không bị thương! - Tốt! Không hổ là người của Đại Ma Thiên ta!
Vân Quảng dẫn đầu vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Nguyệt Dao ngoài vui mừng còn có chút buồn bực, quay đầu lại nhìn hắn một cái, ‘Yến Bắc Hồng’ từ lúc nào đã biến thành người của Đại Ma Thiên? Đừng nói là nàng, Đường Quân cũng có chút buồn bực, đây không phải là người sư tôn an bài sao? Vậy mà hắn lại không thể vạch trần thân phận của Miêu Nghị, còn phải giúp đỡ giữ bí mật, trong lòng chỉ có thể mắng tên kia một câu, không biết xấu hổ.
Cha nào con nấy, Vân Phi Dương trầm trồ khen ngợi vỗ tay.
Hắc Vân khinh thường hừ lạnh một tiếng, nhìn những người reo hò xung quanh. Bọn họ thật sự cao hứng, cuối cùng cũng kết thúc rồi, rốt cục không cần kéo dài nữa rồi.
Lão bản nương nhìn Miêu Nghị vui mừng không cách nào hình dung, đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414056/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.