Nàng là một người thông minh, cũng nhìn rất thoáng, nếu như Miêu Nghị quả thật đã tới đây, thay vì để cho kẻ dưới ngồi xem náo nhiệt, khiến cho tự bản thân mình trở nên lúng túng, chi bằng mình thoải mái một chút. Một chuyện hiểu lầm thôi mà, không có ai đúng ai sai, coi như nói giỡn cười trừ rồi cho qua, che giấu chỉ làm cho các bên lúng túng hơn.
Nhưng đối với người nào đó mà nói, thật đúng là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì, Miêu Nghị quả thật không nói nên lời, nếu như thật sự là chiếm qua tiện nghi của ngươi thì ngươi mới giúp, vậy sau này người ta chẳng phải là cứ muốn cướp muốn chiếm tiện nghi của ngươi?
Miêu Nghị rất muốn nói gặp nhau là duyên, mọi người kết giao bằng hữu gì đó, nhưng là nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy chột dạ, đây chính là bà chủ của Phong Vân Khách Sạn a, không biết người ta có tu vi như thế nào, trước hết làm rõ tu vi của người ta rồi quyết định có những lời có nên nói ra hay không, cho nên hắn gạt chuyện hỗ trợ sang một bên, thử dò hỏi:
- Lão Bản Nương, cô tu vi gì?
Vừa mới nói xong, một đóa tam phẩm tử liên nở rộ ra trên mi tâm của nàng, muốn để cho Miêu Nghị tự xem.
"..."
Miêu Nghị á khẩu không trả lời được. Song phương tu vi khác biệt một trời một vực, lời nói kết giao bằng hữu cũng không thể nói ra miệng nữa rồi. Tu vi của mình ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413926/chuong-512-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.