- Mặc dù như thế, chúng ta mới vừa đi ra khỏi kim điện Ngọc Đô phong, Lan Hầu thình lình lập tức hạ chỉ bắt chúng ta, cũng không muốn bỏ qua cho chúng ta, may nhờ Đào bà bà ra mặt làm Lan Hầu mất hết mặt mũi mới bảo vệ chúng ta một mạng. Nếu tỷ không tin có thể đi hỏi thăm, lúc ấy các đại cung chủ có mặt tại trường tận mắt nhìn thấy. Mạnh tỷ, ngay cả Trương Thiên Tiếu cũng không bảo vệ được chúng ta, tỷ cho rằng mình có thể bảo vệ được chúng ta sao?
Miêu Nghị hỏi. Lời nói này hoàn toàn là nửa thật nửa giả, chủ yếu lừa dối Ô Mộng Lan.
- Thì ra là như vậy! Không nghĩ tới ngươi đi đô thành một chuyến còn xảy ra nhiều chuyện như vậy, xem ra ngươi đi đến chỗ nào cũng có chuyện, thật là phiền phức!
Ô Mộng Lan chậc chậc hai tiếng, quan sát trên dưới Miêu Nghị một lượt, đột nhiên hé miệng cười nói:
- Đào bà bà có tư cách già nhất ở Thìn lộ, quả thật là có năng lực bảo vệ các ngươi, ngay cả Quân Sứ cũng phải nể mặt bà vài phần. Bất quá với tính tình không an phận của ngươi, Thủy hành cung là nơi rối loạn hỗn độn, chỉ sợ cũng không phải là địa phương ngươi có thể ở lâu…
Miêu Nghị ngẩn ra, ánh mắt lấp lóe, xem ra nữ nhân này biết chuyện gì đó, lập tức chắp tay nói:
- Người hiểu đệ chỉ có Mạnh tỷ, vừa hay tiểu đệ có chuyện muốn thỉnh giáo.
Ô Mộng Lan ra vẻ chớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413831/chuong-473-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.