Chương trước
Chương sau
Miêu Nghị không thể nào để cho loại chuyện như vậy phát sinh ở địa bàn của mình, nếu thật sự làm như vậy, ngay cả mệnh lệnh bất hợp lý của thượng cấp cũng làm theo, vậy mình có gì khác đám nịnh bợ kia?! Một khi dễ dàng nhường ra quyền bổ nhiệm cấp dưới của phủ chủ, vậy sau này sẽ phải thông đồng làm bậy theo trào lưu nơi này. Thế nhưng tình huống nơi này chính là như vậy, suy đoán tìm điện chủ Thân Hoài Tín tố cáo cũng không có tác dụng gì.

May mắn là hắn mới tới, có lý do từ chối, chỉ nói là vẫn chưa quen thuộc tình huống, cho hắn thêm chút thời gian.

Hắn muốn trì hoãn thời gian, đợi đến khi biết rõ nơi này rốt cục đã xảy ra chuyện gì mới đưa ra quyết định. Đồng thời lập tức đưa tin cho Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy, bảo bọn họ cũng xử lý giống như vậy, bởi vì suy đoán hai vị kia cũng gặp phải chuyện tốt giống như mình, ba vị Hành Tẩu kia không có lý do chiếu cố chuyện tốt như vậy cho một mình Miêu Nghị hắn...

-----------

Vào một đêm, Miêu Nghị đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa tu luyện trong tĩnh thất, đột nhiên loáng thoáng có gió nhẹ quất vào mặt, không đúng, tĩnh thất tu luyện lấy đâu ra gió!? Hơn nữa còn có một mùi thơm, tựa hồ bên cạnh có người, thình lình mở mắt giật nảy mình. Bên cạnh hắn thật sự có người, lại đứng trên giường ngay bên cạnh, hắn lại không phát hiện đối phương làm thế nào tới gần mình.

Thiên nhi, Tuyết nhi không thể nào lặng lẽ tiến lại gần hắn không tiếng động, người bên cạnh cũng sẽ không làm chuyện như vậy, cơ hồ là theo bản năng bắn người tránh ra, Nghịch Lân thương nhanh chóng xuất thủ đâm ra.

Một ngọc thủ nhanh chóng vươn ra, lập tức chộp trúng thân thương đâm tới, đồng thời tay kia chộp vào đầu vai Miêu Nghị, khiến cho hắn khó có thể nhúc nhích.

Miêu Nghị giật mình kinh hãi, đến khi thấy rõ đối phương là ai, không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy Ô Mộng Lan nở một nụ cười lạnh đứng ở trước mặt hắn, châm chọc nói:

- Thật đúng là hảo thân thủ!

Nàng vung tay lên, Miêu Nghị lập tức lui về phía sau liên tiếp mấy bước mới đứng vững, kinh ngạc vô cùng nói:

- Ổ điện chủ, sao tỷ lại tới đây?

- Vì sao ta tới ư?

Ô Mộng Lan liên tục cười lạnh nói:

- Đùa bỡn ta rồi muốn chạy, chạy thoát được không?

Miêu Nghị có chút chột dạ, thầm nhủ trong lòng, chỉ vì vậy cũng đuổi tới nơi này sao… thu Nghịch Lân thương cười khan nói:

- Mạnh tỷ nói đùa, đệ nào dám đùa bỡn Mạnh tỷ.

Phải không? Ô Mộng Lan cau mày nói:

- Vậy ngươi hãy nói cho ta biết, Thủy Vân phủ này tốt hơn mười phủ của ta ở chỗ nào?! Ta có lòng tốt cho ngươi thân kiêm hai phủ, ngươi lại chạy đến nơi đây, rốt cục là có ý gì, còn dám nói không phải là đùa bỡn ta?!

Sau khi biết Miêu Nghị nói không giữ lời, có thể nói nàng giận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu hắn chọn địa phương nào tốt hơn cũng không nói, không ngờ rằng tới địa phương quỷ quái này. Thế nhưng Miêu Nghị đã chạy thật xa, chạy thẳng tới Thủy hành cung, làm nàng với tay không tới. Nếu bảo nàng chạy tới Thủy hành cung gây sự, nàng cũng không có gan làm như vậy, một khi tiết lộ phong thanh coi như tiền đồ của nàng chấm dứt, đúng là không làm gì được Miêu Nghị.

Bất quá khi nàng phát hiện không phải là Miêu Nghị đi một mình, ngay cả Triệu Phi và Tư Không Vô Úy nàng từng gặp một lần ở Trấn Hải sơn cũng đi theo hắn, nhất thời cảm thấy tò mò. Vạn Hưng phủ của nàng mấy lần giao phong với Miêu Nghị đều nếm mùi đau khổ, đã sớm biết Miêu Nghị không phải là người hiền lành, không bao giờ chịu thua thiệt, chạy đến nơi đây tới chắc chắn không có chuyện gì tốt. Nhất là bỏ lại ích lợi lớn như vậy sau lưng chạy tới chỗ khỉ ho cò gáy này, càng làm cho nàng ngứa ngáy trong lòng, chẳng lẽ nơi này ẩn giấu ích lợi gì đó mà người khác không biết?!

Và như vậy, nàng bèn mượn cớ Miêu Nghị nói không giữ lời với mình chạy tới, chuẩn bị làm rõ chuyện gì xảy ra.

Thiên nhi, Tuyết nhi canh ở bên ngoài tu luyện đột nhiên xuất hiện ở cửa tĩnh thất, dĩ nhiên là bởi vì nghe được động tĩnh bên trong, phát hiện trong tĩnh thất có thêm một nữ nhân đưa lưng ra ngoài, nhất thời giật mình. Bên trong tĩnh thất không có con đường thứ hai ra vào, các nàng canh giữ ở cửa, tại sao có người xông vào cũng không phát hiện!?

Miêu Nghị lại phất phất tay với hai người, ý bảo không có sao, để cho hai người lui ra.

Đợi sau khi hai người rời đi, Miêu Nghị than thở:

- Mạnh tỷ, tiểu đệ thật sự không hề đùa bỡn tỷ, cũng không phải là không muốn đi tới chỗ tỷ, mà là không muốn liên lụy tới tỷ, chạy đến nơi đây lánh nạn.

Lánh nạn? Mắt Ô Mộng Lan lóe sáng, hỏi:

- Chạy tới nơi này có thể tránh nạn gì?

Miêu Nghị cười khổ nói:

- Đệ đã biết quan hệ của Hoắc Lăng Tiêu và cung chủ Nguyệt hành cung, đây không phải là nạn thì là gì?

- Ngươi đã biết vị kia là cung chủ Nguyệt hành cung rồi sao?

Ô Mộng Lan nhạo báng một tiếng, chợt lại hừ lạnh nói:

- Thế nhưng theo ta được biết, quan hệ kết bái giữa ngươi và Hoắc Lăng Tiêu đã công khai, ta hiểu rõ Hoắc Lăng Tiêu hơn ngươi nhiều. Người nọ coi trọng thể diện vô cùng, thà rằng chịu tội sống, hiện tại y lại không dám động tới ngươi. Chẳng lẽ Triệu Phi và Tư Không Vô Úy cũng theo ngươi tới đây lánh nạn hay sao, đừng lừa gạt ta nữa!

Miêu Nghị khổ sở than thở:

- Mạnh tỷ, tỷ chỉ biết một mà không biết hai, Lan Hầu Lan Đại Đô Đốc Đô Đốc phủ ở đô thành cũng cuốn vào bên trong chuyện này. Đệ không biết rõ rốt cuộc giữa Lan Hầu, Trương Thiên Tiếu và Hoắc Lăng Tiêu đã xảy ra chuyện gì, tóm lại bởi vì chuyện đệ và Hoắc Lăng Tiêu kết nghĩa huynh đệ bại lộ, thậm chí Lan Hầu bắt chúng ta vào thiên lao đô thành. Đến cuối cùng con cháu Hô Diên Thái Bảo cũng đã chết, chuyện càng ngày càng lớn, chúng ta mới không thể không lánh nạn!

Ô Mộng Lan cau mày, nàng cũng có nghe được chuyện ở đô thành, thử hỏi:

- Không phải là bởi vì thị nữ ngươi bị trêu đùa đưa tới sao?

Miêu Nghị lắc đầu nói:

- Không đơn giản như vậy, vốn là chuyện kia đã kết thúc, Lan Hầu đã quyết định buông thả chúng ta, cũng xử Hô Diên Thọ nhốt mười năm. Ai ngờ bởi vì chuyện đệ và Hoắc Lăng Tiêu kết bái làm cho Lan Hầu đích thân hạ pháp chỉ bắt cả mấy người chúng ta, sau đó không hiểu vì sao Hô Diên Thọ lại chết ở ngục giam đô thành, chuyện thật sự rất là quỷ dị! Thật ra thì đến bây giờ đệ cũng không hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

Tại sao Lan Hầu bởi vì chuyện Miêu Nghị và Hoắc Lăng Tiêu kết bái mà bắt hắn??? Ô Mộng Lan có hơi không nghĩ ra, nhưng ngày xưa gặp ở đô thành tựa hồ thật sự phát hiện quan hệ giữa Trương Thiên Tiếu và Lan Hầu có vẻ kỳ quái, nhưng nàng cũng không rõ ràng nội tình lắm, tức thì lấy làm kỳ bèn hỏi:

- Vậy tại sao các ngươi phải chạy đến nơi đây lánh nạn?

- Không dối gạt Mạnh tỷ, tình huống lúc đó nguy cấp, chúng ta cũng bị ép không có biện pháp. Sau khi dọ thám biết cung chủ Thủy hành cung Đào bà bà có năng lực bảo vệ chúng ta, lúc chúng ta ra mắt Quân Sứ mới chủ động yêu cầu tới chỗ Đào bà bà.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.