Cả bọn nhăn nhó khổ sở, kể khổ liên hồi:
- Dương thiếu, lúc chúng ta đoạt được vào tay chính là như vậy…
- Còn dám không thành thật!
Vân Phi Dương hừ hừ nói:
- Người đâu, tịch thu hết đồ trên người bọn chúng cho ta!
Y bất kể ba bảy hai mươi mốt, trước hết thu đồ đền bù số mà y nên thu được rồi hãy nói…
-----------
Ngày kế quyết đấu. bên Vân Phi Dương thật vất vả lại thắng một trận, kết quả vừa kiểm lại thu hoạch, Vân Phi Dương lại hú lên quái dị:
- Tình huống thế nào vậy?
Đêm đó, sau khi bọn Miêu Nghị vươn ma trảo vơ vét xong của Yêu Quốc, Quỷ Quốc, Vô Lượng quốc, lại thừa dịp trời còn chưa sáng gọi thêm mấy đội hòa thượng nữa tới ‘tính nợ’.
Chơi đến trời sắp sáng mới thu tay lại, không thu tay không được, trời vừa sáng nhân mã sáu phe lại phải triển khai quyết đấu.
Nhìn tia nắng sớm cuối chân trời, Tư Không Vô Úy cười hắc hắc nói:
- Chỉ cần lấy thêm một hai đêm nữa, có thể vét hết sạch của cải của đám hòa thượng này rồi…
- Trời đã sáng, trở về đi thôi!
Miêu Nghị kêu một tiếng giục long câu quay đầu, mọi người nhanh chóng trở về động quật.
Đợi đến lúc nhân mã tập họp, tám người lại đi theo trong đó như không có chuyện gì xảy ra.
Sau mấy trận quyết đấu đầu tiên, sắc mặt Nguyệt Dao dần dần sa sầm. Thắng lại không thu hoạch được gì, nàng cũng phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413646/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.