Bên phe Tiên Quốc, Nguyệt Dao ít nhiều cũng thở phào nhẹ nhõm, quay đầu thấp giọng nói với Lan Nhược:
- Xem ra tên Yến Bắc Hồng kia lòng vẫn còn hướng về Tiên Quốc ta, cho nên không chịu ra khiêu chiến, chẳng qua là chẳng biết tại sao sang trận doanh Ma Quốc. Có được người này sẽ giúp Tiên Quốc ta có thật nhiều người tiến vào trăm người đứng đầu, hắn đã có lòng, ta nên tìm cơ hội chiêu mộ hắn trở lại!
Bên kia Bạch Tử Lương cũng thở phào nhẹ nhõm, y lo lắng Miêu Nghị xuất chiến sẽ xuất thủ đối phó người phe Yêu Quốc y. Nếu là như vậy, cứ mỗi lần tới phiên phe Ma Quốc ra trận khiêu chiến, Miêu Nghị lại đi tìm người phe y hạ thủ, e rằng nhân mã Yêu Quốc sẽ chết sạch rất nhanh.
Những người của các trận doanh ít nhiều cũng yên tâm, ai ai cũng bị một thương tuyệt diễm trước đó của Miêu Nghị chấn nhiếp. Ai cũng hy vọng Miêu Nghị không ra sân, dựa theo quy tắc trò chơi hiện nay, hắn đã chắc chắn lọt vào trăm người đứng đầu, đừng tìm ai khác gây phiền phức nữa.
Từng trận ra khiêu chiến, ứng chiến, chém giết được tiến hành, từ sáng sớm đến buổi trưa, đến mặt trời lặn, đánh cho đến khi màn đêm buông xuống, sao trời mọc lên.
Miêu Nghị vẫn nhắm mắt cỡi trên người Hắc Thán không nhúc nhích, không để ý hết thảy mọi chuyện xảy ra xung quanh, giống như đang ngồi tĩnh tọa.
Một ngày kết thúc năm mươi trận quyết đấu, mỗi một trận quyết đấu, phe thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413633/chuong-417-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.