Ha ha ha! Vân Phi Dương hai tay chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười điên cuồng một trận, phách lối đắc ý vô cùng.
Người ta khiêu chiến phe Ma Quốc y, phe y chỉ có một người đi ra đã giết sạch mười người đối phương, một thương chấn nhiếp toàn trường, quả thật đã làm cho y hết sức nở mày nở mặt.
Y cảm thấy Miêu Nghị đã trút giận thay mình, trước đó mình thua dưới tay Nguyệt Dao cũng không phải là thực lực không bằng Nguyệt Dao, mà là pháp bảo không bằng Nguyệt Dao. Hiện tại mọi người đều thấy rõ ràng rồi, nếu không dùng pháp bảo, có ai là đối thủ của phe chúng ta?!
Tiếng cười phách lối của Vân Phi Dương và động tác chỉ thương của Miêu Nghị trước đó khiến cho Bạch Tử Lương cảm thấy như mình vừa bị tát một cái thật mạnh, sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng, thân thể cứng đờ.
- Không trách người này nhảy vào trong đại trận lửa cháy Liệt Hoàn còn có thể sống sót trở lại, quả thật có bản lãnh bất phàm. Không Trí, lần này phiền phức lớn rồi, dựa theo quy tắc này từ từ so đấu, tám ngàn người chúng ta cũng không đủ cho người ta từ từ giết! Không thể tiếp tục như vậy nữa, phải nghĩ biện pháp sửa đổi quy tắc quyết chiến!
Bát Giới lẩm bẩm truyền âm nói với Không Trí.
Không Trí liếc y một cái, ngươi cho rằng đây là nơi nào:
- Nhiều người nhìn như vậy, ngươi nói đổi quy tắc thì có thể đổi hay sao???
- Tu sĩ Tiên Quốc ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413632/chuong-417-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.