Ánh trăng sáng tỏ, tới ngày cuối cùng hết kỳ hạn ba tháng, một chiếc thuyền lớn dừng bên bờ đảo, khiến cho không ít tu sĩ đứng trên đỉnh núi dõi mắt nhìn.
Thanh âm ầm ầm từ trên thuyền vang lên, vang vọng trên cả không trung hòn đảo:
- Một trăm người thắng sau cùng sẽ lên thuyền này tới Tây Tú Tinh cung, thuyền này chỉ có thể chở một trăm người, trên toàn giới tu hành không phải ai cũng có thể có cơ hội đặt chân tới Tây Tú Tinh cung!
Nghe ý tứ trong lời nói này, tựa hồ có thể đặt chân tới Tây Tú Tinh cung chính là một vinh dự lớn lao.
Dứt lời mười mấy đạo lưu quang màu đỏ bắn về phía bốn phương tám hướng bầu trời đêm, cũng không biết làm gì.
Vân Phi Dương, Bạch Tử Lương, Phong Như Tu, Không Trí, Hắc Vô Nhai, năm người tề tụ phòng khách nhà gỗ Nguyệt Dao, rút thăm quyết định thứ tự tu sĩ sáu nước ra sân.
Hôm sau trời vừa sáng, tu sĩ sáu nước kết đội với nhau, hơn hai vạn nhân mã tụ tập xung quanh mảnh đất trống trung tâm đảo vừa mở, sáu người Nguyệt Dao đứng đầu dẫn dắt người của mình.
Tình cảnh như vậy hết sức hoành tráng, suy đoán toàn bộ giới tu hành hiện tại cũng rất ít có người thấy một lần có nhiều nhân mã như vậy tụ tập lại. Nhất là cơ hồ toàn là tu sĩ chiến giáp nhị phẩm tụ tập cùng nhau, đông như kiến.
Rất hiển nhiên, của cải của hơn mười vạn tu sĩ đã chết kia đã tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413626/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.