Chương trước
Chương sau
Miêu Nghị không nói như vậy cũng không được, trước đó hắn cũng thu được Huyền Âm Bảo Kính với lý do như vậy, hiện tại không thể nào nói ngược, hiển nhiên đối phương hỏi hắn cũng là nhìn đúng điểm này. Huống chi người ta tay cầm Trấn Sơn Chùy, mọi người đã biết uy lực Trấn Sơn Chùy hùng mạnh tới mức nào, không ai dám tranh cướp.

- Tạ Minh chủ!

Triệu Linh Đồ rất tự nhiên thu Linh Ảo Xích vào trong túi.

Sư huynh đệ đồng môn cùng có vinh dự lây, lộ vẻ vui mừng, sư huynh lại được một món bảo bối tốt, có nghĩa sư huynh đệ bọn họ càng thêm có hy vọng chen chân vào trăm người đứng đầu. Nếu kế tiếp có thể thuận lợi thu lấy Huyền Âm Bảo Kính trên tay Miêu Nghị, vậy thì càng tốt hơn...

Cố nhiên Ba Văn Cảnh là tuấn kiệt trẻ tuổi trong lớp đồng bối phận ở Thương Hải môn, tiền đồ vô lượng, nhưng đó là ở Thương Hải môn, ở bên ngoài cũng không ai coi y ra gì. Có quỷ mới biết Ba Văn Cảnh ngươi là cái thá gì, tự nhiên cũng không ai sẽ quan tâm sống chết của y, mọi người quan tâm là vật y lưu lại sau khi chết.

Linh Ảo Xích đã rơi vào tay của Triệu Linh Đồ, Ba Văn Cảnh cướp được vòng vàng, yêu đan, Nguyện Lực Châu, pháp bảo các loại ở Tây Tinh hải mấy năm trước, dĩ nhiên là toàn bộ bị bọn Miêu Nghị chia chác. Không ai thương hại Ba Văn Cảnh, chỉ hiềm vật y để lại sau khi chết quá ít.

Cả bọn đang chia đồ ở đây vui vẻ, nơi xa lại có một kỵ sĩ chạy tới.

Người tới nhảy xuống long câu bẩm báo:

- Minh chủ, Kiếm Ly cung, Ngọc Nữ tông cùng Ngự Thú môn đang cùng nhau vượt biển tới.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người cơ hồ trong nháy mắt tập trung vào Miêu Nghị. Mấy năm trước lúc lên bờ, Miêu Nghị thiếu chút nữa đuổi giết tuyệt người của ba đại môn phái, hôm nay bọn họ tới trả thù.

Miêu Nghị nhướng mày, hỏi:

- Có thể xác định là người của ba đại môn phái không?

Người tới đáp lại:

- Từ phục sức ba phái mà xem, hẳn không sai được.

Nhân mã Thìn lộ là cùng ngồi một thuyền tới, đều thấy người của ba đại phái mặc y phục gì, nếu nói như vậy nhất định là không sai được.

Miêu Nghị lại hỏi:

- Có bao nhiêu người?

Người tới đáp lại:

- Tổng cộng mười mấy chiếc bè gỗ vượt biển tới, từ xa quan sát qua ước đoán cũng có chừng năm mươi người.

Miêu Nghị trầm ngâm nói:

- Vì sao ba đại phái lại cùng xuất hiện…?

Lúc lên bờ ba đại phái xúm lại đối phó hắn là bởi vì có cừu oán với hắn, mới cùng chung cừu địch, hiện tại liên thủ với nhau, hắn không khỏi cảm thấy có hơi kỳ quái.

Từ nhân số mà phán đoán, hẳn là nhân mã hai đạo chính tà chạy trốn lúc lên bờ cấu kết với nhân mã ba đại phái phái ra không phải là quan phương, nếu không sẽ không có nhiều người như vậy. Bởi vì các môn phái phái ra nhân mã không phải là quan phương cũng sẽ không quá nhiều, nhân số cũng có hạn chế.

Người tới đáp lại:

- Điểm này không biết được.

Miêu Nghị suy nghĩ một chút thấy cũng phải, thám tử bố trí ở bốn phía trên đảo chẳng qua là phòng bị địch tấn công, phát hiện địch tới kịp thời hồi báo, sao có thể biết nhiều như vậy được.

- Không ngờ bọn họ cũng tới đây…

Triệu Linh Đồ bên cạnh cau mày khẽ lẩm bẩm, ngay sau đó nói:

- Ta biết vì sao bọn họ liên thủ với nhau.

Miêu Nghị quay đầu lại hỏi:

- Vì sao vậy?

- Địa phương nhân mã Thìn lộ lên bờ gần với địa phương nhân mã Yêu Quốc lên bờ, có một lần gặp gỡ thật nhiều yêu tu, mấy sư huynh đệ chúng ta cùng liên thủ bọn họ đối kháng. Vì vậy lại với nhau chung sống hơn tháng, trong một lần dọ thám biết từ một tên đệ tử Kiếm Ly cung, trước khi bọn họ tới Tinh Tú Hải, chưởng môn ba đại phái đã từng bị Quân Sứ triệu kiến.

- Sáu nước bảy mươi hai đạo nhân mã tranh đoạt thứ hạng trăm người đứng đầu kịch liệt, ý của Quân Sứ không muốn khi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội kết thúc không có tên nhân mã Thìn lộ trong danh sách trăm người đứng đầu, muốn ba đại phái gánh vác trách nhiệm này, e rằng đây chính là nguyên nhân ba đại phái liên thủ với nhau.

Triệu Linh Đồ vừa nói vừa quan sát phản ứng của Miêu Nghị, trước đó y cũng không biết ân oán giữa Miêu Nghị và ba đại phái, sau khi đến nơi này mới biết được từ miệng Lỗ Tư Bình. Bây giờ đệ tử tinh anh ba đại phái phái tới tham dự Tinh Tú Hải sắp tới, y cũng muốn xem thử Miêu Nghị có sợ hay không.

Miêu Nghị cũng hơi chìm vào trầm tư, từ lời của Triệu Linh Đồ nhớ lại lúc lên bờ Ô Mộng Lan thiện ý nhắc nhở một lần cuối cùng cho mình. Lúc ấy Ô Mộng Lan đã nói, cao thủ chân chính của ba đại phái cũng không ở trong nhân mã quan phương, ba đại phái phải có câu trả lời cho Quân Sứ, điểm này cũng tương xứng với lời Triệu Linh Đồ.

Lúc ấy hắn cũng không coi ra gì, Tây Tinh hải lớn như vậy, mười tám vạn tu sĩ tham dự, làm sao trùng hợp như vậy có thể tìm ra bọn họ dễ dàng. Huống chi vốn lúc ấy hắn tính toán tìm một chỗ trốn, trốn đến khi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội kết thúc. Chỉ cần còn sống trở về, dù là thế lực ba đại phái lớn hơn nữa cũng không dám tự tiện động thủ với người của quan phương.

Ai ngờ không có cách nào trốn mãi được, hôm nay còn gặp phải những người này, mắt thấy sẽ phải chạm mặt, tự nhiên Miêu Nghị muốn nghe thực lực đối phương, bèn hỏi:

- Triệu huynh, ngươi thấy thực lực ba đại phái như thế nào, đám nhân mã chúng ta có thể ngăn cản được chăng?

Triệu Linh Đồ lắc đầu một cái, không khách sáo chút nào nói:

- Không ngăn được! Kiếm Ly cung phái ra đệ tử thủ lĩnh tên là Cổ Tam Chính, tu vi Thanh Liên cửu phẩm, dường như là tuổi trẻ tài cao nhất trong hàng đệ tử cùng bối phận, có Tích Lịch Kiếm Lô do Kiếm Ly cung ban cho. Bên trong lò kiếm này chứa một trăm lẻ một thanh Tích Lịch phi kiếm, ta đã thấy y thi triển bảo này lúc đối chiến với yêu tu. Kiếm ra như sét đánh, chém pháp bảo nhị phẩm bình thường như thái rau xắt chuối, có thể dễ dàng xuyên thủng bảo giáp hộ thân nhị phẩm. Giết hơn hai trăm yêu tu không còn một mống trong khoảnh khắc dễ như trở bàn tay, uy lực thật sự là kinh người. Chỉ riêng một mình Cổ Tam Chính, e rằng trong số chúng ta không có ai có thể ngăn cản.

Vừa nghe lời này, ai nấy đều hít sâu một hơi khí lạnh.

- Ngọc Nữ tông phái ra đệ tử thủ lĩnh tên là Diệp Tâm, sắc đẹp xuất chúng, cùng là tu vi Thanh Liên cửu phẩm, cũng là nhân vật siêu quần bạt tụy trong hàng đệ tử Ngọc Nữ tông, được Ngọc Nữ tông ban cho Như Ý Tiên. Ngự Thú môn phái ra thủ lĩnh đệ tử tên là Đàm Lạc, tu vi cũng là Thanh Liên cửu phẩm, địa vị ở Ngự Thú môn cũng như hai người trước, có một đám thú ly kỳ cổ quái.

- Vật cỡi ba người đều không phải là long câu, mà là Bích Giáp Truy Phong do Thú Ngự Thú môn nuôi. Nghe nói nếu không phải Tinh Tú Hải Kham Loạn hội hạn chế sử dụng vật cỡi phi cầm, Kiếm Ly cung cùng Ngọc Nữ tông còn tính toán mượn linh cầm từ Ngự Thú môn. Minh chủ, ba môn phái này liên thủ với nhau, bằng vào chúng ta không ngăn được!

Con bà nó... Miêu Nghị nghe xong thầm mắng một tiếng, chờ lát nữa gặp phải đám người kia, mình còn giữ được mạng sao…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.