Thế nhưng đó là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng khi hắn đi Tinh Tú Hải, một khi bán tiên thảo đi, ngộ nhỡ bị thương thì làm sao bây giờ? Dưới tình huống hung hiểm như vậy, không cách nào đảm bảo mình không bị thương.
Hiện tại hắn hận không thể táng gia bại sản để làm ra một bộ pháp bảo tốt là tại vì sao? Không phải là vì bảo vệ tính mạng đi Tinh Tú Hải sao?
Tiền tài đều là vật ngoài thân, chỉ cần hắn có thể từ Tinh Tú Hải còn sống trở về, chỉ cần vượt qua một kiếp này, dựa vào một thân pháp bảo tốt của hắn, sống trong quy tắc rất có triển vọng, những gì mất đi đều có thể kiếm lại.
Hiện tại hắn oán hận Yêu Nhược Tiên đã lấy đi nửa rương Diễm Chi Tinh Thạch, nếu không phải như vậy, mình có thể bù được phần lớn chỗ thiếu kia.
Làm sao lấy lại được, cho dù có thể lấy lại cũng không thể lấy, sau này còn phải yêu cầu người ta giúp mình luyện chế pháp bảo. Dựa theo giá thị trường tính toán, tiền công của lão già kia luyện bảo cũng không phải là con số nhỏ, nhất là pháp bảo cấp bậc cao, nếu thật sự tính toán chi ly, mình cũng không chiếm được tiện nghi gì.
Thấy hắn trầm mặc không nói, La Bình thử hỏi:
- Miêu huynh, có phải có chuyện khó xử hay không?
Miêu Nghị đang suy nghĩ mình còn có cái gì có thể bán, nghe vậy phục hồi tinh thần lại, cười khan một tiếng, đột nhiên lấy ra một vò rượu đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413219/chuong-302-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.