Thấy hai mắt Miêu Nghị híp lại một cái, trong mắt lóe lên hàn quang, La Bình đã thấy qua không ít người, trong lòng lập tức cho ra phán đoán, người này là một tên hiếu sát, bèn khoát tay nói:
- Miêu huynh không cần lo lắng. Những tán tu kia đã bị ta đuổi đi, sau khi ta xuất hiện cảnh cáo, chỉ là tán tu dĩ nhiên là không dám chọc nàng ta nữa, có điều hại ta vô duyên vô cớ cõng nỗi oan ức.
Miêu Nghị hỏi:
- Sao lại nói vậy?
La Bình lắc đầu cười khổ nói:
- Không ít người cho rằng Lâm Bình Bình là nữ nhân ta nuôi ở Ngọc Đô Phong.
Miêu Nghị sửng sốt, ngay sau đó vỗ đùi cười ha ha, có thể tưởng tượng đến sự lúng túng khi mọi người kéo La Bình và nữ nhân ở tuổi Lâm Bình Bình lại với nhau, chắp tay nói:
- Vậy thì mời La huynh tiếp tục cõng nỗi oan này đến cuối cùng, tiếp tục giúp một tay thay mặt chiếu cố.
La Bình cười khổ khoát tay, dùng chuyện riêng lôi kéo tình cảm đã xong, bắt đầu trở lại vấn đề chính:
- Hẳn là Miêu huynh cũng sẽ không để ta đi một chuyến tay không, không biết có chỗ nào có thể ra sức?
Miêu Nghị trầm trầm nói:
- Huynh đệ muốn chọn mua một ít tinh hắc.
Cái gọi là tinh hắc chính là tinh phấn tinh luyện ra từ hắc tinh, La Bình lập tức hỏi:
- Không biết Miêu huynh muốn bao nhiêu úng?
Cái gọi là úng là chỉ cái bình nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413217/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.