Hùng Khiếu mặt liền biến sắc, mấy người nhất tề quay đầu nhìn lại.
Nói thật bây giờ Hùng Khiếu cũng có chút kiêng kỵ Miêu Nghị, xác thực là sau khi dò la, có chút kiêng kỵ hai tên Thanh Liên nhất phẩm thủ hạ của Miêu Nghị kia.
Chuyện này hết sức đau đầu nhức óc, Hùng Khiếu vẫn thầm oán trong lòng không dứt. Y oán trách không biết Dương Khánh có ý gì, biết rõ y và Miêu Nghị đã kết thù lại đồng ý cho Miêu Nghị có nhân thủ hung hãn như vậy, rõ ràng là cố ý làm cho Hùng Khiếu như ngồi trên bàn chông.
Những người khác không nói, để cho một động chủ có hai tên thủ hạ cấp Thanh Liên, đùa gì thế?
Y không tin Dương Khánh là vô tình, cũng không tin Dương Khánh không nhìn thấy trong danh sách Miêu Nghị báo lên có hai tên tu sĩ cấp Thanh Liên, bởi vì quyền phê chuẩn đồng ý cuối cùng vẫn nằm trong tay của Dương Khánh. Tần Vi Vi không có quyền đó, chớ nói chi là Miêu Nghị, Dương Khánh không đồng ý, Miêu Nghị sẽ không được toại nguyện.
Mặc dù Hùng Khiếu không biết quá trình trong đó, nhưng y cũng đi theo Dương Khánh nhiều năm, ít nhiều cũng hiểu rõ Dương Khánh không phải là người bắn tên không đích. Mơ hồ nhận ra được sợ rằng Dương Khánh đang lợi dụng mâu thuẫn giữa y và Miêu Nghị, âm thầm tăng cường thực lực Miêu Nghị để hạn chế y, đồng thời cũng là đang tăng cường thực lực Tần Vi Vi.
Về phần tại sao tăng cường Miêu Nghị mà không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412877/chuong-204-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.