Chương trước
Chương sau
Nếu Miêu Nghị thật sự quậy phá đến mức khiến cho Dương Khánh khó chịu, y có thể hạ một đạo pháp chỉ cưỡng ép cách chức động chủ Đông Lai động. Hoặc cưỡng ép điều động nhân mã Đông Lai động đi nơi khác, hoặc đá ra khỏi quy tắc, hoặc bắt Miêu Nghị lại, để xem Miêu Nghị có thể làm gì được.

Thực tế y ý thức được nói không chừng chuyện của Đông Lai động thật sự là do Vạn Hưng phủ xuất thủ, Miêu Nghị không thể nào ăn không nói có, chuyện lớn như vậy không thể giấu được ai.

Sau khi đưa ra phán đoán, y lập tức lấy ra một đống ngọc điệp viết pháp chỉ liên tục, lệnh cho thị nữ phát tới các lộ sơn chủ, bắt đầu triệu tập nhân mã...

-----------

Dương Khánh cũng không biết bấm quẻ bói toán, đã đánh giá thấp quyết tâm giết chết Hùng Khiếu của Miêu Nghị.

Hai lần Miêu đại động chủ thiếu chút nữa chết trên tay Hùng Khiếu, may nhờ lớn mạng mới thoát được. Thù này đã kết, huống chi còn biết người ta sẽ không bỏ qua mình, đổi lại là người khác cũng sẽ không xem như chưa từng xảy ra chuyện gì. Chỉ chờ có cơ hội, với tính đã nói là làm của Miêu Nghị sẽ không cho Hùng Khiếu cơ hội hạ thủ lần thứ ba.

Ngọc điệp mà Dương Khánh bảo Thanh Mai phát cho Tần Vi Vi chưa kịp gởi đi, Miêu Nghị đã dẫn dắt mười bốn tên bộ thuộc Đông Lai động chạy tới trong rừng núi cách Thiếu Thái sơn mấy chục dặm.

Sau khi dặn dò cẩn thận, Miêu Nghị lại lấy từ nhẫn trữ vật một ít mặt nạ phát ra, cũng là đồ của Ngũ Hoa phu nhân năm xưa. Không biết Chương Ngư Tinh kia dự trữ nhiều mặt nạ như vậy làm gì, tóm lại có đầy đủ mặt nạ của già trẻ lớn bé nam nữ.

Mười lăm người cỡi trên lưng long câu giữa núi rừng, ai nấy xõa tóc ra, đeo mặt nạ lên mặt.

Thấy động chủ Đại nhân khoác giáp cho cả người lẫn long câu, cũng xõa tóc dài đeo mặt nạ, mọi người không biết nói gì.

Nguyên Phương nhìn long câu mập mạp của động chủ, còn có một thân chiến giáp khí phách tay cầm Nghịch Lân thương, nghĩ thầm với bộ trang bị này của ngươi, ở Nam Tuyên phủ có ai không nhận ra, còn cần thiết mang mặt nạ sao?!

Y không nhịn được hảo tâm nhắc nhở:

- Động chủ, giao cho chúng ta làm là được rồi, ngài ra mặt sẽ rất dễ dàng bại lộ.

Miêu Nghị tóc tai bù xù, mặt đeo mặt nạ thiếu nữ xinh đẹp quay đầu nhìn lại, còn đang đưa tay sờ sờ xem đeo đã ổn chưa.

Đôi mắt hắn chớp chớp sau mặt nạ, cười hắc hắc nói:

- Không quan trọng, nhận ra thì đã sao?! Không phải lão đã nói chắc chắn chuyện này không giấu được phủ chủ ư, có thể diệt khẩu thì diệt khẩu, không diệt khẩu được chúng ta cũng đã chuẩn bị sẵn cách đối phó. Cẩu tặc Hùng Khiếu kia suýt chút nữa đưa ta vào chỗ chết hai lần, nếu lão tử đánh tới cửa, không tự tay đâm chết cũng quá tiện nghi cho y!

Dứt lời hắn vung Nghịch Lân thương trong tay lên, phát ra tín hiệu tấn công, dẫn đầu xông ra ngoài, cả bọn đeo mặt nạ còn lại không thể làm gì khác hơn là theo hắn phóng tới...

-----------

Có chuyện Miêu Nghị còn chưa biết, dù sao đường dây tin tức hai phủ mà hắn nắm trong tay cũng chỉ có hạn, không biết Dương Khánh đã nắm được dị động ở Vạn Hưng phủ.

Lúc Tần Vi Vi bên kia nhận được nhắc nhở của Dương Khánh lần đầu tiên, bên Hùng Khiếu cũng nhận được, mà Hùng Khiếu đã phát ra tin tức cho thủ hạ các lộ động chủ, lệnh cho nhân mã tập hợp về chỗ y. Một khi phủ chủ có lệnh, bọn họ sẽ lập tức xuất phát.

Pháp chỉ thứ hai của Dương Khánh tập trung hai phủ vẫn chưa tới.

Nhân mã hai sơn bên Hùng Khiếu cũng còn chưa chạy tới đầy đủ, chỉ có nhân mã của tám động phủ gần đó. Nếu toàn bộ nhân mã hai mươi động phủ kiêm hai sơn trực thuộc dưới tay y đến đông đủ, e rằng chuyến này Miêu đại động chủ sẽ gặp bất ngờ.

Thiếu Thái sơn phong cảnh như vẽ, ánh nắng chiều vàng rực, sông núi xanh biếc, sương khói mờ mờ.

Mấy vị động chủ đang ở sau lưng sơn chủ Hùng Khiếu, ai nấy tỏ ra vô cùng cung kính với sơn chủ, hồi báo tình huống điều chỉnh nhân mã ở động của mình.

Không cung kính không được, sau khi đánh một trận cùng Chương Đức Thành, Thiếu Thái sơn hao tổn không ít nhân mã, vất vả lắm lợi dụng hàng tốt bổ sung đầy đủ, kết quả địa bàn Hùng Khiếu lại lớn lên gấp đôi, cũng tương đương với nhân thủ bị bớt đi hơn phân nửa.

Bốn vị này thân kiêm động chủ tám động thầm hiểu trong lòng, đợi đến khi nhân mã bổ sung đầy đủ, không phải là ai ai cũng thích hợp làm động chủ thân kiêm hai động. Đến lúc đó nhất định sơn chủ Hùng Khiếu sẽ dần dần điều chỉnh, tự nhiên phải tranh thủ hảo cảm của sơn chủ.

Quả nhiên sau khi nghe xong hồi báo, Hùng Khiếu bèn nhắc tới chuyện này. Có lẽ là vì muốn cho cấp dưới chuẩn bị tâm tư, tránh cho đến lúc đó mọi người không thích ứng sinh lòng oán hận:

- Chư vị không cần lo lắng nhân thủ không đủ, bên phủ chủ truyền tới tin tức, đã ký Như Luật Lệnh với ba đại môn phái Kiếm Ly tông, Ngọc Nữ tông, Ngự Thú môn, rất nhanh ba đại môn phái sẽ sai phái tám trăm đệ tử gia nhập hai phủ, đến lúc đó bản tọa sẽ bổ sung đầy đủ nhân mã dưới quyền các vị trước. Bất quá có chuyện này ta muốn nói trước với các ngươi, Vạn Hưng phủ vẫn tức tối vì chuyện lần trước bị phủ chủ chúng ta lợi dụng, phủ chủ lo lắng một khi có chuyện, thực lực hai phủ còn yếu, nên đòi ba đại môn phái không ít tu sĩ Thanh Liên.

Hùng Khiếu nhìn lại đám động chủ, thấy ai nấy đều đang vểnh tai lên nghe, chuyện liên quan đến ích lợi mọi người, cũng rất bình thường.

Hùng Khiếu quay đầu lại đi về phía trước, tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Lần trước Miêu Nghị tấn công Trường Phong động ta chính là vết xe đổ, chỉ là một Đông Lai động nho nhỏ cũng dám phách lối trước mặt ta, quả thật là muốn nhịn cũng không thể được! Vì tăng cường thực lực hai sơn ta, ta chủ động xin phủ chủ cho mấy tu sĩ Thanh Liên tới đây. Bất quá các ngươi cũng biết, ngay cả ta cũng chỉ có tu vi Bạch Liên cửu phẩm, để cho bọn họ nghe ta điều khiển đã là khuất tất, nếu để cho bọn họ ở các động nghe lệnh thì không được. Cho nên ta chuẩn bị lấy ra vị trí động chủ năm động an trí bọn họ, hy vọng các ngươi không có ý kiến, đây cũng là ý của phủ chủ.

Tất cả không phải là đèn cạn khô dầu, câu nói sau cùng lại đẩy trách nhiệm sang cho Dương Khánh, ngay cả Hùng Khiếu cũng không dám có ý kiến với Dương Khánh, người phía dưới lại càng không cần phải nói.

Mọi người nghe vậy im lặng một hồi, cuối cùng có người hỏi:

- Xin hỏi sơn chủ, không biết lúc nào người của ba đại môn phái sẽ đến?

Hùng Khiếu cười ha hả nói:

- Có thể gia nhập vào trong quy tắc Lục Thánh hoạch định chia sẻ nguyện lực thiên hạ, đối với người của những môn phái kia chính là cầu còn không được, hẳn giữa nội bộ đệ tử ba đại môn phái không tránh khỏi có một phen tranh thủ. Bất quá nhanh thôi, suy đoán nhiều lắm là trong vòng một tháng, hẳn thành viên mới sẽ có thể đến nơi, chư vị chớ gấp, đến lúc đó...

Ngao...

Y còn chưa nói hết lời, nơi xa đột nhiên truyền tới tiếng thét dài cảnh báo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.