Người tới quả thật là Hùng Khiếu, y giục long câu tiến tới chắp tay hành lễ nói:
- Sơn chủ Thiếu Thái sơn Hùng Khiếu dưới quyền Trấn Ất điện Nam Tuyên phủ cầu kiến phủ chủ Vạn Hưng phủ có chuyện quan trọng bẩm báo, mong rằng dẫn kiến!
Đây là y biết rõ còn hỏi, biết rất rõ ràng người trước mắt này chính là phủ chủ Vạn Hưng phủ, còn giả vờ giả vịt không biết thỉnh cầu dẫn kiến.
Sắc mặt Lưu Cảnh Thiên đã sa sầm xuống:
- Chính là ta, người Trấn Ất điện các ngươi còn có mặt mũi tới gặp ta ư, thật đúng là không sợ chết!
Hùng Khiếu nhất thời tỏ vẻ hết sức kinh ngạc, vội vàng nhảy xuống long câu, lấy ra một miếng ngọc điệp hai tay dâng lên:
- Phủ chủ Dương Khánh đích thân viết ngọc điệp lệnh cho ta trình lên phủ chủ!
Lập tức có người nhận ngọc điệp chuyển giao cho Lưu Cảnh Thiên, Lưu Cảnh Thiên xem qua khẽ cau mày.
Ý tứ đại khái Dương Khánh bên trong ngọc điệp chính là, giữa hai phủ chúng ta luôn luôn là nước giếng không phạm nước sông, vậy mà Thường Bình phủ Chương Đức Thành dẫn quân phạm thượng làm loạn, trốn vào cảnh nội Vạn Hưng phủ, cho nên Dương Khánh mạo muội thỉnh cầu Lưu Cảnh Thiên phối hợp tiêu diệt. Cho dù là không phối hợp cũng hy vọng Lưu Cảnh Thiên không nên chứa chấp, đuổi Chương Đức Thành chạy về cảnh nội Trấn Ất điện, tránh cho Chương Đức Thành chó gấp nhảy tường làm hại Vạn Hưng phủ, sau này sẽ cảm tạ trọng hậu vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412770/chuong-174-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.