Một gốc tinh hoa Tiên Thảo dài chừng một thước bị lão kéo từ trong nhẫn trữ vật Miêu Nghị ra ngoài, bày trên lòng bàn tay.
Ánh mặt trời cũng không cách nào che lấp được vầng sáng điểm điểm tinh quang của gốc tiên thảo này, toàn thân trong suốt óng ánh, gọi là quỳnh chi ngọc diệp chẳng sai.
Khiến cho người ta khiếp sợ không phải là độ lớn của gốc tiên thảo này, mà là trên đó còn có chín quả trong suốt lóng lánh ửng đỏ, trông như hồng ngọc.
- Trời ơi, lần đầu tiên ta nhìn thấy gốc tinh hoa Tiên Thảo lớn như vậy. Trời ơi, lại còn ra quả nữa, tinh hoa Tiên Thảo lại có thể đơm hoa kết quả, phải sinh trưởng bao nhiêu năm mới có thể được như vậy?!
Lần này Yêu Nhược Tiên đã cất tiếng kinh hô thất thanh.
- Đây là của ta!
Miêu Nghị kêu lên oai oái, giơ tay ra muốn đoạt lại.
Lần này hắn thật sự gấp gáp, đây không phải là đồ hắn cướp đoạt mà là vốn liếng của hắn, phòng khi gặp chuyện bị thương cứu mạng. Cũng là một trong những chỗ dựa vững chắc giúp hắn dám đi Tinh Tú Hải mạo hiểm, có vật này coi như hắn có được nửa cái mạng.
Hạt châu màu xanh lục trên cổ Miêu Nghị thình lình lóe lên một đạo hào quang yếu ớt.
Một bóng người phong hoa tuyệt đại đột nhiên hiện thân, quay lưng về phía hai người, chính là lão Bạch.
Nhưng hai người lôi kéo giành giật gốc tinh hoa Tiên Thảo lại không thấy được trước mắt mình vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412689/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.