"Đưa thứ này cho thị vệ xem, bảo họ dẫn cô tới gặp Thuần Vương."
▬▬▬๑۩۩๑▬▬▬
Sau khi nhóc Tĩnh đã sinh hoạt ổn định trong viện Mặc Liên, Lý Sâm lại không gấp gáp cho học vỡ lòng thật. Hắn bèn mở cửa tiền viện, kêu mấy thái giám cùng nhóc đi dạo loanh quanh.
Tiến trình vụ án Tư Đức không nhanh không chậm, người của bộ Hình lẫn Đại Lý tự cũng cần thì giờ đến tây bắc lấy bằng chứng, thời gian đi đi về về vài tháng cả năm, mà có thể đóng hòm kết luận* đã là tốt rồi. Lúc Tề Vân Nhược nhận được phong thư hồi âm thật dày của Dung Tam Nương đã im lặng rất lâu mới mở giấy lấy ra, đọc từng tờ một. (*盖棺定论: ý chỉ khi một người chết đi rồi ta mới có thể phán xét cuộc đời, đúng sai, thành bại của họ.)
Y nhìn rõ kỹ từng chữ, sau đó bày những trang giấy lên bàn, mài mực rồi sao chép lại lần nữa. Trong khi chờ mực khô, đầu óc y hơi lơ đễnh, song y đã biết bước tiếp theo mình nên đi thế nào. Y không hối hận, cũng không thể hối hận.
Phủ Tử Dương Bá và phủ Thuần Vương đều nằm trong kinh thành, nhưng không gần lắm. Tề Vân Nhược không mặc quan phục, cầm phong thư dày, dẫn theo hai thị vệ ra ngoài.
Y cưỡi ngựa thuần thục đến vùng ven phủ Tử Dương Bá, nhìn cổng chính từ xa xa. Phương Qua theo bên cạnh lặng lẽ xem xét. Một thị vệ khác hỏi: "Chúng ta tìm Tề Nhị à?"
Tề Vân Nhược lắc đầu, quặp bụng ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tan-dang-tuong/3483831/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.