Một buổi đêm khi Dịch Cẩn cùng Tề Phi đang 'anh nằm, em ngồi tập thể dục' thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Nghe tiếng gọi "anh hai" của Âu Hân, Tề Phi giật mình hốt hoảng nhìn ra cửa. Dịch Cẩn dường như lại chẳng thèm để ý, vẫn chăm chỉ ôm eo Tề Phi chuyển động lên xuống.
"Dịch...ư...dừng... lại đã....ưm...a.."
"Tập trung đi." Giọng nói khàn khàn trầm đục của Dịch Cẩn vang lên.
"Không được....a.... Tiểu Hân.... ở bên ngoài....a...a..."
"Không thấy kích thích sao?"
Dịch Cẩn trong nháy mắt đem Tề Phi áp xuống giường khiến Tề Phi không còn sức đâu mà để ý bên ngoài còn có em dâu nhỏ đang gọi.
Nhưng Âu Hân ở bên ngoài, gọi gần như là mếu rồi. Quay sang chồng mình định bảo thôi quay về phòng, lúc này rốt cuộc phòng Dịch Cẩn cũng mở ra.
Dịch Cẩn nhìn Âu Hân, sau đó ánh mắt chuyển qua Vương Kì Hạo, ánh mắt như muốn mang người trước mặt ra ngũ mã phanh thây.
Âu Hân nhìn anh, xấu hổ nói: "Anh hai, bé con của em khóc dữ quá, em dỗ mãi mà không nín nên... Mọi lần chỉ cần anh bế là bé con sẽ không khóc, anh có thể...trông bé con giúp em một tối được không? Em hứa, chỉ một tối thôi. Em buồn ngủ lắm rồi."
Khỏi cần nghĩ cũng biết chủ ý này của ai. Dịch Cẩn vốn cũng không định từ chối, nhìn cô em gái yêu của mình hai mắt híp chặt lại, con thì vẫn đang khóc, thật không nỡ từ chối được. Nhưng còn chưa kịp lên tiếng, bên trong phòng đã có người xông ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-phi-bao-boi-ngoan-nao/2926485/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.