Âu Hân đang ngồi ăn ở bếp, đảo mắt ra ngoài thấy Tề Phi đang kéo va li xuống.
"Tẩu tử, anh trai em về rồi sao?"
"Không có."
Tề Phi đi đến, lấy trên bàn một cái bánh mì kẹp, ngồi xuống ghế ăn. Âu Hân nhìn va li, chỉ vào đó.
"Anh định qua Anh một mình sao?"
"Ờ. Bên kia có việc, gọi Dịch Cẩn nhưng hắn không nghe."
Âu Hân xoa xoa mũi, giọng điệu này, hình như lại giận rồi, gọi hắn luôn.
"Vậy anh đi cẩn thận."
"Ừ. Đi đây."
"Không ăn sáng nữa sao?"
"Không. Đi đây."
Âu Hân ngồi trên ghế vẫy vẫy tay chào tạm biệt.
....
Tề Phi đến Anh quốc là đầu giờ chiều. Lúc về đến biệt thự cả Mạnh Kha cùng Cao Lãng không có nhà. Tề Phi cũng lên giường đánh một giấc đến chiều. Lúc tỉnh lại xuống tầng thì Mạnh Kha cùng Cao Lãng cũng đã về.
Ngáp một cái thật dài ngồi xuống ghế. Mạnh Kha liếc nhìn hỏi: "Dịch Cẩn đâu?"
Tề Phi nhàm chán trả lời: "Không biết."
Mạnh Kha liếc nhìn Cao Lãng, Cao Lãng cùng nhìn cậu, sau đó cả hai thầm cười.
Cãi nhau rồi, cuộc sống quả thật hôm nay nở hoa rất đẹp.
"À đúng rồi, Bernie hẹn gặp cậu tối nay. Đi không?"
"Đi. Sao phải không đi?"
"Tưởng không có chồng sẽ không đi."
Tề Phi nghe xong từ trên ghế đạp một phát mạnh, Mạnh Kha ngã uỳnh xuống đất.
"Au.... lưng tôi."
"Muốn ăn đạp à?" Gương mặt Tề Phi cau có khó chịu, nhìn Mạnh Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-phi-bao-boi-ngoan-nao/2926482/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.