Vào đêm đại viện Phác gia tĩnh như giếng sâu.
Thẩm Thắng Võ từ trong phòng Phác Ngọc đi ra, một bụng tức giận, định gọi Bưu tử đứng dậy về trại, lại nghĩ canh giờ hiện tại, phỏng chừng hai huynh đệ kia của hắn đang ngủ say sưa, cũng liền thôi.
Về không được trại, phòng Phác Ngọc hắn cũng không định về, thoáng do dự, Thẩm Thắng Võ quyết định đến lò nấu rượu ở hậu viện xem một chút.
Đẩy ra cửa gỗ, Thẩm Thắng Võ đi vào phường rượu, nửa đêm bên ngoài có chút lạnh, nhưng bên trong phường rượu lại ấm.
Nhìn quanh bốn phía, Thẩm Thắng Võ nhìn ra trong năm năm nơi này cũng không thay đổi, vẫn giống như khi hắn đi, dưới đất chất đầy hũ to hũ nhỏ, bên cạnh treo vải lọc, góc tường chất giác liêu (Mị cũng không biết cái này là cái gì..).. Vừa vào phòng, lại ngửi thấy mùi rượu quen thuộc, hết thảy đều không đổi.
Nơi này đại khái chính là nơi bẩn nhất trong đại viện, chưa từng có người đến quét tước, ra vào nơi này cũng đều là người lớn tuổi, không để ý đến, đây cũng là nơi lúc trước Thẩm Thắng Võ yêu nhất.
Thẩm Thắng Võ là hảo hán, mà là hảo hán thì đều yêu rượu, không nói đến bên trong xưởng này không thiếu nhất chính là rượu, dù không uống rượu, ngửi được hương vị hồng khúc cùng đại mễ lên men, cả người đều say.
Khi cách năm năm trở lại nơi này, cho dù không nhưỡng rượu, hắn vẫn thích nơi này.
Thẩm Thắng Võ đi vào bên trong, ngoài ý muốn phát hiện, bên trong xưởng lộ ra chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhi-bat-kha/1717097/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.