Đột nhiên Việt Quất cảm thấy người với người thật khác biệt.
Tối qua cô suýt chết mới kiếm được một tấm thẻ năng lực, tới chỗ Thẩm Đông Thanh thì bị ghét bỏ yếu kém.
Hàng so với hàng chỉ muốn ném.
Việt Quất cất thẻ cẩn thận: "Vậy tôi giữ lại cho anh, nếu anh muốn dùng thì nói cho tôi."
Thẩm Đông Thanh thờ ơ gật đầu.
*
Bóng đen đi trước dẫn đường.
Đi qua chỗ ngoặt cầu thang, dừng trước một căn phòng.
Thẩm Đông Thanh hỏi: "Nơi này sao?"
Bóng đen gật đầu.
Thẩm Đông Thanh tiến lên trước, còn chưa kịp gõ cửa, bóng đen đã chui vào phòng, mở cửa cho bọn họ.
Két ——
Cửa phòng từ từ mở ra.
Có thể thấy được trong phòng có bốn người, bọn họ đều đồng loạt nhìn qua, người chiễm chệ chiếm nguyên cái ghế ngồi ở chính giữa là Chu Văn Ngạn.
Chân dài bắt chéo trên bàn trà, vô cùng nghênh ngang, nhìn là biết không dễ chọc.
Khí thế giang hồ, không ai dám ngồi bên cạnh cả.
Thẩm Đông Thanh vô cùng tự nhiên đặt mông ngồi kế bên hắn, không hề để ý tới mấy người bên cạnh, mở miệng than: "Sao mỗi lần vào game là tui với anh lại bị tách ra vậy."
Làm hắn phải lo lắng an toàn của lương thực dự trữ.
Chu Văn Ngạn bỏ chân xuống, lười nhác: "Cái game ngu ngốc này đang trả thù chúng ta."
Thẩm Đông Thanh: "Hả?"
Vấn đề này giải thích rất phiền phức.
Sự tồn tại của hai người bọn họ đã uy hϊếp đến hoạt động của hệ thống game, nhưng mà bị mắc ở quy tắc nên không thể trực tiếp xóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-tan-tam-lai-co-viec-lam/3951146/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.