Thẩm Đông Thanh quơ quơ chìa khóa: "Không lẽ ông không biết lái xe sao?"
Quỷ bị đâm: "Biết chứ . . ."
Không biết lái xe thì sao lại bị đâm chết thành quỷ như bây giờ? Thẩm Đông Thanh nhét vội chiếc chìa khóa vào tay nó, vô cùng tự nhiên mở cửa phó lái lên ngồi.
Mãi đến khi ngồi vào chỗ tài xế, quỷ bị đâm mới nhận ra được —— nó đi tìm kẻ chết thay, chứ không phải đi làm tài xế miễn phí.
Vẻ mặt của nó hốt hoảng, đối mặt với diện mạo của mình trên kính chắn gió.
Máu óc tung tóe - sự kết hợp vô cùng buồn nôn và khủng bố.
Này là thành quả của việc hắn nhận quỷ đại ca khác làm thầy mới học được, chẳng lẽ còn không thể dọa được một con người quèn hay sao?
Quỷ bị đâm cầm lấy vô lăng, quyết định thử thêm lần nữa.
Rôm rốp.
Đầu nó xoay qua 90 độ, nhìn về phía ghế phó, thuận tiện biểu hiện ra một vẻ mặt vô cùng ghê sợ.
Nhưng mà tên chủ xe kia không hề nhìn nó mà chỉ chăm chăm vào cái điện thoại, nó trừng muốn rớt tròng mắt cũng không ai quan tâm.
Cho xin cái phản ứng được không vậy?
Quỷ nôn nóng muốn chết.
May là tên thiếu thần kinh này rốt cục đã ngẩng đầu lên rồi.
Nhưng hình như hắn không có chút sợ nào, còn hỏi: "Sao còn chưa lái xe nữa?" Trong câu hỏi chứa tràn đầy sự nghi hoặc.
Quỷ bị đâm ấm ức nghiêng đầu qua chỗ khác, khởi động xe.
"Đi đâu đây?"
Thẩm Đông Thanh do dự.
Hắn bị ném vào trong này, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-tan-tam-lai-co-viec-lam/3951144/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.