Edit: Bae Jim.
***
Chương Trình Quyên và Tạ Viễn trải qua khúc chiết lại được gặp mặt nhau, ôm chặt lấy nhau, hạnh phúc đến bật khóc. Đôi uyên ương số khổ này rốt cuộc cũng có thể vĩnh viễn không chia lìa.
Chu Duẫn nhìn một màn này không khỏi thốt lên: "Thật tốt."
"Ông chủ, không nghĩ tới anh lại cảm tính như vậy đấy," Chu Duẫn nói, "Về sau tôi không bao giờ nói anh máu lạnh vô tình nữa."
"Cảm tính?" Văn Vô Sinh đang dựa vào cột điện bên đường, ngậm điếu thuốc giết thời gian, nghe vậy nghi hoặc không thôi.
"Đúng vậy, Chương Trình Quyên là người bị hại, sau khi hóa quỷ thì trả thù có oán báo oán là rất bình thường, mấy người như Uông Đình, người đại diện đáng chết, nhưng những người khác thật sự không đến mức, ít nhất thì tôi có chút khó tiếp thu, cảm thấy quá mức, giống như mày cắt tao một vết nhỏ, tao muốn mạng mày..."
"Cho nên tôi mới nói anh cảm tính, tôi không ngờ anh giết Tôn Trừng dứt khoát thế" Chu Duẫn đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ, hiếm khi nghiêm túc, "Nếu mà là tôi, tôi chắc chắn sẽ do dự, Chương Trình Quyên biến thành như vậy là do những người đó, nhưng cô ấy lại cố tình giết bao nhiêu người, hiện tại muốn tôi coi như cái gì cũng chưa xảy ra để thành toàn cho cô ấy cùng Tạ Viễn... Dù sao trong một chốc tôi khẳng định sẽ không đưa ra lựa chọn này được, đứng ở lập trường con người tôi thậm chí cảm thấy tôi sẽ như Tôn Trừng nổ súng bắn cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nhan-loai-hoanh-hanh/271409/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.